DẠ THIÊN TỬ - Trang 147

- À..., hóa ra là muốn ta đền ngươi một tô mì, ta nói rồi, cô nương xinh

đẹp người bấm ra nước như cô nương, muốn nam nhân ngoắc ngón út là
được, sao lại đưa ra yêu cầu vô sỉ như vậy, hóa ra là đền cô một chén, mà
không phải cùng cô một đêm...

Triển Ngưng Nhi có khi nào bị người khác trêu đùa như thế, trong lòng

phẫn nộ, rốt cuộc quên sắm vai thục nữ dịu dàng trước mặt Từ công tử. Cổ
tay nàng khẽ đảo, một thanh đoản đao sắc bén liền xuất hiện trước ngực
Diệp Tiểu Thiên, Diệp Tiểu Thiên lập tức ngậm chặt miệng.

Triển Ngưng Nhi mắt muốn phát hỏa, đao trong tay vững vàng di chuyển

từng tấc trên ngực Diệp Tiểu Thiên, chậm rãi chuyển tới cổ họng Diệp Tiểu
Thiên. Cổ họng Diệp Tiểu Thiên lập tức bị kích thích nổi da gà.

Mũi đao trong tay Triển Ngưng Nhi tiếp tục chuyển lên trên, Diệp Tiểu

Thiên không thể không giống như một tiểu cô nương bị công tử hoàn khố
đùa giỡn, rất kiêu ngạo nâng cằm lên, hơi ngẩng đầu nhìn 'Triển đại gia'
cũng không thấp hơn hắn mấy phân.

Triển Ngưng Nhi nâng một chân lên, hung hăng giẫm mạnh lên ghế,

nghiêng bả vai, như cười như không trừng mắt nhìn Diệp Tiểu Thiên, chế
nhạo:

- Nói đi! Ngươi nói tiếp đi, không phải ngươi rất biết nói sao?

Diệp Tiểu Thiên đáng thương nói:

- Tráng sĩ tha mạng!

Triển Ngưng Nhi phì một cái, vỗ vỗ đao nhỏ hai cái lên mặt Diệp Tiểu

Thiên, giễu cợt nói:

- Tiếp tục miệng lưỡi trơn tru đi, bổn cô nương dễ chiếm tiện nghi như

vậy, bây giờ ngươi không chiếm, qua cái thôn này rồi, tiệm này cũng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.