DẠ THIÊN TỬ - Trang 166

giờ còn chưa đuổi theo thì người ta bị yêu tinh ăn thịt từ lâu rồi."

Yêu tinh mà Nhạc Diêu tưởng tượng vào lúc này đang vừa đi bên cạnh

Thủy Vũ vừa cười khanh khách, giống hệt một con gà mẹ đẻ trứng.

Mụ ta xưng là Mã đại thẩm, ở cái trại gần đó vào trong thành thăm người

thân. Lúc sáng sớm đi trên đường mới gặp mẹ con Thủy Vũ. Mã đại thẩm
có dáng người to béo, nét mặt rất dữ nên Nhạc Diêu không thích bà ta, còn
Thủy Vũ lại tràn ngập cảm kích đối với mụ.

Mã Đại Thẩm nói cái trấn mà bà ta tới có một con đường đi đến phủ Quý

Châu. Bà ta có thể đồng hành cùng với mẹ con Thủy Vũ. Đối với Thủy Vũ
vừa trốn khỏi Diệp Tiểu Thiên đang không biết đi đâu mà nói thì vị Mã đại
thẩm này đúng là một bồ tát sống.

Mã đại thẩm cười tủm tỉm quan sát Thủy Vũ và Nhạc Diêu. Càng nhìn

bà ta càng thích mà nghĩ thầm "tiểu nương tử nhìn đúng là ngon tươi, mọng
nước, da mịn trắng hồng, mặt mày xinh xắn. Nếu bán vào trong núi thì
đúng là vùi hoa dập liễu, hay là bán vào trong thành thì có thể kiếm nhiều
hơn một chút. Còn về con nhóc này cũng có thể bán được giá tốt."

Chẳng trách sáng sớm hôm nay đã nghe thấy chim khách kêu, hóa ra là

có một mối hàng đưa tới cửa. Nghĩ tới đây, Mã đại thẩm lại càng cười
khanh khách.

Đứng trong rừng, Diệp Tiểu Thiên nhìn về phía ba người mà sắc mặt âm

trầm. Hắn không biết vì sao Thủy Vũ lại bỏ đi. Mặc dù không chịu theo hắn
về kinh, không chịu gả cho hắn thì chỉ cần nói cho hắn biết một tiếng, cũng
giúp hắn cảm thấy dễ chịu hơn nhiều. Hắn không thích bị người ta lợi dụng.

Nhưng mặc dù rất tức giận với Thủy Vũ, hắn vẫn đi theo. Nhất là sau khi

Thủy Vũ gặp Mã đại thẩm, Diệp Tiểu Thiên lại càng theo sát. Hắn cảm
thấy con mụ có gương mặt dữ tợn này không ổn lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.