DẠ THIÊN TỬ - Trang 170

Chẳng qua điều kiện mẹ con Tiết Thủy Vũ tốt như vậy, nếu bán cho

người trên núi làm công cụ sinh dục không khỏi quá đáng tiếc, cũng nên
bán cho nhà giàu có hoặc thanh lâu mới kiếm được cái giá tốt.

Trông các nàng là người xứ khác không rành thế sự, Mã đại thẩm chỉ

ngẫu nhiên tới huyện thành, cũng không lo lắng gì.

Mã đại thẩm tới thị trấn, trước tiên thuê một gian phòng trong khách

điếm nhỏ, nói với Tiết Thủy Vũ:

- Tiểu nương tử, trong huyện thành này không thiếu lưu manh vô lại

không đứng đắn ức hiếp người lương thiện, ngươi xinh đẹp như hoa, cũng
không nên đi lại linh tinh. Trước tiên đại thẩm sắp xếp ngươi ở nơi này, rồi
đi tới nhà thân thích trong thành một chuyến, thứ nhất thăm người thân, thứ
hai cũng muốn nhờ họ liên lạc giúp ngươi một thương nghiệp, mới tiện dẫn
ngươi tới Quý Châu đạo, nếu không tiểu nương tử xinh đẹp như ngươi căn
bản không có khả năng bình an mà đi.

Tiết Thủy Vũ vô cùng cảm kích, liên tục cảm ơn mụ. Mã đại thẩm mỉm

cười, xoay người rời khỏi phòng. Tiết Thủy Vũ buông con gái, vừa mới rót
chén nước, chợt nghe cạch một tiếng, vội vàng đi ra kéo cửa phòng, cửa
phòng lộ ra khe hở rộng cỡ bàn tay liền không mở được nữa, đã bị người
khác khóa ở bên ngoài.

Tiết Thủy Vũ nhất thời có cảm giác xấu trong lòng, nàng cao giọng hô

vài câu 'Mã đại thẩm', không nghe tiếng Mã đại thẩm đáp lại, trái lại dẫn tới
mấy người khách ở trọ. Các vị khách kia nhìn thấy một nữ tử xinh đẹp qua
khe cửa, cả đám châu đầu ghé tai thần sắc quỷ dị.

Tiết Thủy Vũ thấy thế trong lòng sợ hãi, cũng không dám lộ mặt ra nữa,

cảm giác xấu ngày càng mãnh liệt trong lòng:

- Không phải gặp bọn buôn người chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.