DẠ THIÊN TỬ - Trang 190

nhân tự mình đốc thúc, nên không dám chậm trễ. Nếu đã qua kỳ hạn mà
không bắt được người, bọn ta sẽ phải ăn gậy đấy.

Hoàng viên ngoại đang sợ hãi, nghe thấy hắn phải đi, không khỏi âm

thầm thở phào một hơi, vội vàng nói:

- Thượng sai vất vả rồi, thượng sai vất vả rồi. Thượng sai có công vụ trên

người, lão hủ cũng không dám giữ lại. Đây là... một chút lòng thành, không
đáng bao nhiêu, xin thượng sai vui lòng nhận cho để trên đường uống ngụm
trà nước, cho đỡ phần mệt mỏi.

Hoàng viên ngoại nói xong, liền lấy từ trong tay áo ra một thỏi bạc năm

lượng, nhét vào tay Diệp Tiểu Thiên. Diệp Tiểu Thiên khẽ vuốt thỏi bạc, do
dự nói:

- Cái này... e rằng không tốt lắm, làm sao Diệp mỗ lại để cho Hoàng bảo

chính tốn kém thế này?

Hoàng viên ngoại cúi đầu khom lưng nói:

- Nên mà, nên mà... Nếu không nhờ các vị thượng sai vất vả, làm sao có

thể giữ được bình an ở địa phương. Lão hủ cũng không có thể an hưởng
thái bình đúng không nào.

Thấy Diệp Tiểu Thiên dùng tay cân nhắc thỏi bạc, hình như còn chê ít,

Hoàng viên ngoại cắn răng một cái, lại lấy ra một thỏi bạc nữa đưa tới:

- Thượng sai vất vả, khổ cực rồi.

Lúc này Diệp Tiểu Thiên mới tươi cười, nói:

- Ha ha, đã như vậy, Diệp mỗ từ chối chính là bất kính rồi. Diệp mỗ liền

cáo từ. Chuyện này, Hoàng viên ngoại phải để ý một chút mới tốt.

- Cáo từ, cáo từ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.