DẠ THIÊN TỬ - Trang 205

những thôn xóm kia không tiếp xúc với người ngoài, không thể mạo hiểm
tiến thêm.

Cuối cùng họ dừng lại ở trấn Lộc Giác, bởi vì có hai con đường đi tới

Quý Châu, một con đường xa một chút, cần đi vòng trong đám núi, nhưng
đường xá bằng phẳng cũng tương đối an toàn. Một con đường khác thì phải
đi xuyên qua dãy núi, tuy nhiên con đường gần hơn hai phần ba, nhưng ven
đường rất hoang vu, hơn nữa đường đi khó khăn.

Diệp Tiểu Thiên ở thị trấn ba ngày, cũng không đợi được một thương đội

đi tới Quý Châu, quá trưa hôm nay Diệp Tiểu Thiên ra ngoài tìm hiểu một
vòng, đang thất vọng trở về, bỗng nhiên trông thấy có một đội nhân mã tiến
vào thôn trấn, đang được bản trấn Bảo Chính Triều Hoan hoan nghênh ân
cần đón vào trong nhà.

Đội nhân mã này hơn hai mươi người, người nào cũng cưỡi ngựa cao

lớn, vây quanh hai chiếc xe nhẹ, xe nhẹ phía trước mở rèm, một người áo
bào lam ngồi ngay ngắn, cỗ xe phía sau là hành lý của họ, không có nữ
quyến.

Diệp Tiểu Thiên hơi động trong lòng, vội vàng tới đón, tươi cười dò hỏi

một kỵ sĩ vừa mới xuống ngựa:

- Vị đại ca này, mọi người muốn đi đâu vậy?

Kỵ sĩ kia lập tức lộ vẻ cảnh giác, lạnh lùng liếc hắn hỏi:

- Hỏi làm gì?

Lúc này, Triều Bảo Chính đang mời quý nhân trên chiếc xe nhẹ xuống,

nghe được tiếng động quay đầu nhìn lại, nhận ra Diệp Tiểu Thiên mấy ngày
nay đang nghe ngóng thương đội tiến tới Quý Châu, liền lớn tiếng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.