DẠ THIÊN TỬ - Trang 247

- Cố giáo dụ, về mảng giáo dục của huyện ta thế nào? Về văn giáo có gì

tiến bộ không?

- Đại nhân, trong vòng ba năm, cả huyện không có người nào thi đậu tú

tài. Thực tế, không chỉ là tú tài, mà ngay cả những học trò nhỏ chính thống
huyện ta cũng chẳng có mấy. Hiện nay trong học huyện hầu hết đều là
“quan sinh”.

Tú tài của huyện học thường có hai con đường mà thành. Một là tú tài

nhờ thi đậu mà nên, một là con cháu phẩm quan và thủ lĩnh các bộ tộc, dựa
theo quy định năm đó Chu Nguyên Chương đặt ra, bọn họ được đến huyện
học đọc sách, không cần phải thi, đại khái là một loại “giáo dục bắt buộc”
đặc biệt.

Bách Vu Thái tổ Hoàng đế đã có chỉ, các bộ lạc nào dám không cho con

trai đi học, nhưng về cơ bản đám học sinh này cũng chỉ là cưỡi ngựa xem
hoa, đừng nói đi học, không làm khó Cố giáo dụ đã tốt lắm rồi.

Cố giáo dụ thở dài hai tiếng, than thở nửa ngày, đột nhiên ngẩng đầu nói:

- Đúng rồi, nói đến việc này, lão hủ có một số việc muốn bẩm báo đại

nhân. Giáo dụ, huấn đạo các môn của huyện ta đã hai tháng không có.
Bổng lộc nợ lâu, thầy trò đều không có tâm trí đâu mà học.

Hoa Tri huyện cười lạnh một tiếng:

- Học quan, học giả các môn không muốn dạy còn hiểu được, những học

sinh kia chẳng lẽ không một ai muốn học sao?

Cố giáo dụ bỗng nhiên tươi tỉnh hẳn lên:

- Đại nhân không biết rồi, đầu năm mới có một gia đình mới tới, nhà họ

có một học sinh tên Từ Bá Di, người này học thức cực kỳ xuất sắc. Hiện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.