DẠ THIÊN TỬ - Trang 435

vậy. Nó chưa xảy ra. Nếu đã phát sinh, ta cũng có thể không để ý tới hậu sự
của bọn họ. Còn việc chưa xảy ra nếu ta cũng ngoảnh mặt làm ngơ, ngồi
nhìn nó xảy ra thì ta chính là kẽ đồng lõa, khó có thể giải thích với người
ngoài.

Diệp Tiểu Thiên nhẹ vỗ lồng ngực:

- Chỉ có thể ngồi ở đây kiếm đạo tà tôn.

La Tiểu Diệp nhìn hắn bằng ánh mắt kỳ dị như giờ mới quen biết hắn.

Diệp Tiểu Thiên cười cười:

- Ta có thể cảm nhận được, coi như là sống ngày nào hay ngày ấy, ta

cũng phải va chạm công việc mấy lần phải không? Những tên rùa rụt đầu
tính thế nào ta không quan tâm, bọn họ có tư lợi nhưng ta thấy bọn họ là
thật tình không muốn thế hệ con cháu các bộ lạc trong huyện Hồ xảy ra
chuyện. Nên bọn họ mới chỉ ta tới tìm ngươi. La đại ca nhất định có cách
giải quyết việc này. Vì vậy ta mới đến.

La Tiểu Diệp không nói gì, gã trầm mặc rất lâu, cầm bình rượu tự rót cho

mình một chén đầy, uống một hơi cạn sạch. Sau đó gắp một miếng tai heo
nhai nhồm ngoàm. Nhất thời, trong phòng trở nên yên tĩnh. Lý Vân Thông
và Tô Tuần Thiên ngồi cùng bàn đều nhìn Diệp Tiểu Thiên với ánh mắt
khác thường. Hôm nay hắn đem đến cho những quan lại ngu đần đó chấn
động tâm hồn không nhỏ.

Qua một lúc lâu sau, Diệp đại nương khoanh chân ngồi đầu chỉ uống một

chút rượu cười tủm tỉm nghe bọn họ nói chuyện mới mở miệng:

- Tiểu Diệp à, mẹ là nữ nhân đã xuất giá, hai huynh đệ con nói chuyện gì,

mẹ không hiểu. Mẹ không hiểu chuyện khom lưng cúi đầu trên quan trường
nhưng mẹ nghe thấy dường như là con cháu các thổ ty giận dỗi kéo bè phái
phải không? Hơn nữa quan lại ở đây đều sợ bọn họ, ngay cả triều đình cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.