DẠ THIÊN TỬ - Trang 617

lớn thì vốn cũng phải lớn, người không có nền tảng sẽ không đảm đương
nổi.

Trong tiệm tạp hóa rất bề bộn, hàng hóa chất khắp nơi, La Đại Hanh phải

nghiêng người, men theo hành lang chật hẹp đi tới trước, cao giọng kêu:

- Bùi đại nương, xin chào.

Một phụ nữ chừng trên năm mươi tuổi ngồi trong góc, nhìn thấy có

người đi vào, khuôn mặt lộ ra nụ cười, đứng dậy định đón chào, nhưng
nhận ra là Đại Hanh, liền đặt mông ngồi xuống, tức giận nói:

- Ta tưởng là ai, hóa ra là ông chủ La định mở tiệm tạp hóa sát tiệm của

ta. Ông chủ La cũng quá rảnh rỗi rồi, không lo buôn bán, mà lại tới phá
việc làm ăn của ta?

La Đại Hanh xoa xoa tay, cười lấy lòng nói:

- Không phải là ta tới đây học hỏi kinh nghiệm của đại nương sao? Bàn

về mở tiệm, đại nương có kinh nghiệm hơn ta nhiều.

La Đại Hanh vừa nói vừa nhìn đông lại ngó tây, hẳn là đang tìm vị cô

nương kia. Đáng tiếc là trong tiệm không có ai ngoài người phụ nữ lớn tuổi
kia. Ở một góc khác của tiệm, có treo một bức màn cửa, phía sau chắc là
chỗ ở của hai mẹ con. Lúc này, từ phía sau bức màn, vang lên giọng nói
trong trẻo của một cô gái:

- Mẹ, trưa nay mình ăn bánh chẻo à?

Người phụ nữ đáp:

- Ừ, mẹ đã mua hoa hồi rồi, con tìm thấy chưa?

Cô gái trong nhà đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.