DẠ THIÊN TỬ - Trang 659

luận thế nào cũng không lật được trời!

Quách lão trượng nhìn Tề Mộc đang cười cười, đâu có tin tưởng lời Diệp

Tiểu Thiên. Vừa rồi đại lão gia sợ hãi Tề Mộc như thế nào, lão đều nhìn
thấy, lão chỉ là một tiểu dân, cho dù không rõ đạo lý, cũng hiểu được Điền
sử Diệp Tiểu Thiên nhỏ hơn huyện lệnh Hoa Tình Phong.

Quan nhỏ phải nghe quan lớn, mà quan lớn lại sợ Tề Mộc như hổ, Tề

Mộc vừa uy hiếp tới cháu lão, con đã chết, Quách gia chỉ còn rễ và mầm,
lão già không sợ chết, nhưng lão nào dám cược mạng cháu lão sao?

Quách lão trượng do dự một chút, khóc nức nở nói:

- Điền sử gia, con của ta... thật là chết vì bệnh! Là ta hồ đồ muốn kiện

người...

Nói đến đây, hai dòng nước mắt của Quách lão trượng cuồn cuồn chảy

xuống, giật tay Diệp Tiểu Thiên, quỳ rạp nức nở nói:

- Điền sử gia, tiểu nhân nhớ ân tình của ngài. Nhưng tiểu nhân thật sự

không có oan để kiện, không có ức để cáo, Điền sử gia, ngài... ngài hãy bỏ
qua...

Quách lão trượng nói xong, quỳ dập đầu ba cái cho Diệp Tiểu Thiên,

đứng lên, đau khổ nói với người nhà xung quanh:

- Đi thôi, về nhà, về nhà...

Thanh âm của Quách lão trượng nhỏ mà dài, tựa như tơ nhện sắp đứt,

làm lòng người nghe mà lạnh lẽo. Diệp Tiểu Thiên thấy người nhà họ
Quách như vậy, cũng không thể ngăn trở, chỉ có thể trơ mắt nhìn Quách lão
trượng ôm cháu nhỏ, người nhà nâng thi thể của Quách Lịch Phong, thê
lương ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.