DẠ THIÊN TỬ - Trang 681

- Hắn nói chờ lúc nào ta không sống được hẵng mở ra, nhưng ta đâu kiên

nhẫn chờ đợi, lại nói lúc đó ta sống rất tốt sao? Cho nên, hắn vừa bước
chân lên pháp trường, ta đã mở tấm vải ra, trên tấm vải chỉ viết một câu...

Diệp Tiểu Thiên hỏi:

- Câu gì?

Chu Ban đầu nói:

- Huynh đệ, sống không được thì tới tìm ta.

Diệp Tiểu Thiên ngây dại, sững sờ một lát, đột nhiên cất tiếng cười to, nụ

cười này khiến toàn thân đau nhức, mệt rã cả người, nhưng hắn lại không
ngăn được tiếng cười. Chu Ban đầu nhìn bộ dạng hắn như vậy, nhịn không
được cũng cười rộ lên, hai người đàn ông mặt mũi bầm dập, băng bó giống
như xác ướp nằm trên giường cười còn thoải mái hơn vừa cưới được nương
tử.

Lý Vân Thông vừa vặn vào phòng, trông thấy bộ dạng này của hai

người, cảm thấy hơi giật mình. Diệp Tiểu Thiên cũng không đoái hoài chào
hỏi gã, vừa thở hồng hộc cười, vừa nói:

- Nếu như người này còn sống, ta lại muốn kết giao người bạn này. Con

mẹ nó, sắp chết rồi còn có tâm tư chọc ghẹo ngươi, là hán tử.

Chu Ban đầu cười nói:

- Đại nhân nói đúng lắm, nhưng hán tử thè lưỡi liếm máu đầu đao này,

sống chết quả thực không để ở trong lòng.

Lý Vân Thông cẩn thận ngồi xuống bên cạnh Diệp Tiểu Thiên, hỏi:

- Đại nhân có chuyện gì mà cười vui vẻ như thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.