DẠ THIÊN TỬ - Trang 843

vào Đông ra Tây, từ Nam chí Bắc đều phải đi qua Quý Châu. Nó cũng trở
thành lối đi chính của quân Đại Minh trong mỗi lần Nam tiến.

Chính lệnh thông suốt, quân sự mạnh mẽ, kinh tế thịnh vượng, tất cả đều

không thể bỏ qua con đường đó được. Mà nay, Tề Mộc chặt đứt con đường
này chẳng khác chẳng khác nào bóp chết con đường giao thông nam bắc vô
cùng quan trọng.

Hậu quả của nó không những nghiêm trọng mà chỉ cần duy trì cục diện

này trong vòng nửa tháng sẽ kinh động tới triều đình. Mà cũng chưa đợi tới
lúc kinh động tới triều đình thì các quan viên và thổ ty ở địa phương đã
không thể ngồi yên rồi. Đến lúc đó thì quan Điền sử bị cách chức chứ chả
chơi.

Đối với hậu quả nghiêm trọng của việc này, Tề Mộc đương nhiên là nắm

rất rõ. Nhưng, lão đã kinh doanh vận chuyển qua dịch đạo nhiều năm,
muốn phá hoại thì lão không thiếu thủ đoạn. Lão thừa biết cách tạo ra có vô
số thị phi khiến cho nồi nước sôi không đổ lên đầu mình.

Đám thương nhân có nhu cầu thông thương Bắc Nam tự nhiên sẽ lên

tiếng oán thán. Dịch đạo của triều đình bị đứt đoạn, chính lệnh không
thông, quan viên quá cảnh đình trệ, vật tư quân dụng không vận chuyển
được tất sẽ chất vấn đến Hồ huyện. Đến lúc đó thì không phải chỉ một mình
Điển sử nho nhỏ thôi mà ngay cả quan thất phẩm chính ấn kia cũng khó
lòng mà giữ được chức.

Theo lệnh của Tề Mộc, đoạn đường do lão khống chế bắt đầu có sự thay

đổi bất ngờ. Ngay ngày hôm sau trên đường dịch trạm truyền tin rằng mấy
đoạn đường trong rừng sâu núi thẳm xuất hiện dấu tích của sơn tặc. Mấy
đội vận chuyển của Tề gia đều bị tiêu diệt cả.

Những đoạn đường này nằm ở khu vực núi cao rừng rậm, đường hẹp, đại

đội quan binh không thể triển khai được mà đội quân nhỏ đi thì lại không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.