DẠ THIÊN TỬ - Trang 856

- Đợi đến lúc kinh động đến Bố chánh sử nha môn cùng mấy vị thổ ty

cấp cao, chiếm chức quan của hắn còn cần một khoảng thời gian, ta lại
không đợi được, đó là thứ nhất. Thứ hai, trong khoảng thời gian này, tổn
thất của chúng ta thực không nhỏ, so với dự đoán của ta còn lớn hơn,
những đại nhân vật bên trên kia có thể không phát hiện được ta đã động tay
động chân. Nếu ảnh hưởng đến lợi ích của bọn hắn, khó tránh khỏi sẽ sinh
bất mãn với ta, việc này lẽ ra phải tốc chiến tốc thắng mới đúng.

Phạm Lôi cau mày:

- Thế nhưng mà, hắn có viên chức che chở, chúng ta có thể làm gì đây?

Cũng không thể trắng trợn...

Tề Mộc ngắt lời nói:

- Không...! Chính là muốn trắng trợn đấy. Pháp không trách chúng,

những lời đó chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe?

Phạm Lôi hai mắt sáng ngời:

- Ý đại ca là?

Tề Mộc nói:

- Triều đình là như thế nào, ngươi rất rõ ràng. Nơi này thật ra là bọn họ

không muốn dùng sức mạnh, một khi dấy lên chiến hỏa, chính là một cái
vũng bùn, binh mã thuế ruộng tiêu hao như nước, có thể đổi lấy gì đây?
Cho nên triều đình đối với việc này một mực im ắng, nếu có người đi
ngược lại, làm cho dân chúng sôi trào, một tên Điển sử nhỏ nhỏ bị đánh
chết, triều đình tuyệt đối sẽ không giải quyết được gì. Dùng mệnh của một
Điển sử, đổi lấy địa phương yên ổn, trong mắt chư công ở triều đình xem ra
là đáng giá!

Phạm Lôi hưng phấn nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.