DẠ THIÊN TỬ - Trang 86

Dung nhan nàng quá mức duyên dáng đáng yêu nên mặc dù đang khiếp

sợ nhìn vẫn vô cùng phong nhã.

Diệp Tiểu Thiên hoang mang tự hỏi: Chuyện này... rốt cuộc... là như thế

nào?

Dương phu nhân nghe thấy di mệnh ly kỳ như vậy lập tức giận dữ nói:

- Ca ca, việc này không ổn. Lão ấy già rồi nên hồ đồ, ai lại viết cái di

ngôn như thế chứ. Muội tử không đồng ý...

Hồ huyện lệnh sa sầm nét mặt, quát:

- Ta không chỉ là đại ca của ngươi, mà còn là huyện lệnh Tĩnh Châu.

Hiện tại, ta không dùng thân phận ca ca để can thiệp vào việc nhà của
ngươi mà là dùng thân phận huyện lệnh để xử án. Ngươi không nên nhiều
lời.

Hồ huyện lệnh có chút mất hứng. Xử lý như vậy không tốt sao? Cô em

gái này đúng là không biết trời cao đất rộng gì cả. Di chúc còn nói rõ, chia
50 mẫu ruộng nước tốt nhất cùng với cửa hàng tốt nhất ở thành nam cho ái
nữ. Hừ, tên Dương Lâm đã bị tống ngục ba năm nay còn tưởng mỗi lời của
mình là nhất ngôn cửu đỉnh trong căn nhà này hay sao?

Bây giờ Diệp Tiểu Thiên đã cho lão cái thang, sao không thừa cơ đi

xuống. Chẳng lẽ muốn tên Diệp tiểu tử này chó cùng đứt dậu, nói rõ chân
tướng của di chúc trước mặt mọi người hay sao?

Dương phu nhân rất hiếm khi thấy huynh trưởng nặng lời với mình như

thế, tuy rằng không cam tâm tình nguyện nhưng cũng phải giật mình không
dám nói nữa.

Một bé con ba bốn tuổi lẫm chẫm đi vào sân. Đó là một cô bé có khuôn

mặt nhỏ nhắn trắng trẻo đáng yêu như quả táo đỏ. Bàn tay nhỏ bé bị một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.