DẠ THIÊN TỬ - Trang 919

- Làm phiền Lý tụng sư rồi.

Lão ghim con mắt đầy oán độc nhìn La Tiểu Diệp, đột nhiên lại cất tiếng

cười to. Xe chờ tù đi vào trong nhà lao, nhưng lão vẫn hiên ngang như vào
phủ đệ của mình.

Chẳng biết từ khi nào trong phòng giam đã kín hết người. Tám phòng

giam, bảy gian đã chất đầy người, một đám người kêu kêu gào gào, kẻ thì
chỉ vào miệng đòi thức ăn, có kẻ kêu oan chỉ sờ tiểu cô nương nhà người ta
một cái thôi, lại có kẻ kêu gào chỉ vì đánh nhau với trẻ con nhà hàng xóm
mà bị bắt. Tề Mộc vừa đi vào đã bị choáng váng đầu óc quay cuồng, bất
giác nhíu mày.

Trong nhà lao, có một phòng giam rất trống trải, bên trong chỉ có hai

người. Một người đang khoanh chân ngồi trong góc, cúi thấp đầu, tóc tai bù
xù không nhận ra là ai. Một người khác ngồi phía đối diện, co rúm hai
chân, bộ dáng tiều tụy, có vẻ hơi sợ hãi.

Tề Mộc nhìn người này, thất thanh gọi:

- Khánh Duy?

Mạnh Huyện thừa nghe giọng nói này ngẩng đầu lên nhìn, vội vàng đứng

lên mừng rỡ chào:

- Tề tiên sinh, ngài tới đón ta sao? Ngài... a... sao ngài?

Thấy Tề Mộc tay đeo gông chân đeo xiềng mà gã ngẩn người. Lúc này,

một lính canh mở cửa nhà lao, chẳng biết từ khi nào Lý Vân Thông đã xuất
hiện đằng sau, đẩy mạnh lưng Tề Mộc quát:

- Đi vào!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.