gia nửa nằm nửa ngồi trên ghế ôm hai cây măng ngáy o o, nó chẳng cần
biết đi đến đâu, có ăn là được.
Khi Đại Minh mới lập quốc, Đồng Nhân vốn là một phần của Tư Nam
Tuyên Úy Ti, nghe cái tên này là biết, nơi này do Đại thổ ty quản. Đại thổ
ty thống trị nơi đó là An Tống Điền Dương, một trong tứ đại Điền gia.
Từ khi nhà Tùy khai hoàng, gia tộc Điền thị đã thống trị nơi này, sau
trăm ngàn năm, căn cơ thâm hậu, thế lực khổng lồ, mấy trăm Thổ ty lớn
nhỏ của Quý Châu có khoảng một phần hai mươi là họ Điền. Thổ ty Điền
thị có hai thế lực lớn nhất, chia đều tại hai nơi Tư Châu và Tư Nam.
Từ khi Chu Nguyên Chương lập nên Đại Minh, Thổ ty Quý Châu lần
lượt quy phục, nhưng những Thổ Hoàng đế này đều không nghe chủ, chỉ là
khoảng ba năm năm năm tặng cho Chu Nguyên Chương chút sản vật địa
phương ra vẻ ta là thần dân của ngươi.
Chu Nguyên Chương nằm mơ cũng muốn lấy được Quý Châu, hoàn toàn
đặt dưới tay mình. Để tạo nên đột phá, lão chọn Điền gia. Lúc ấy thổ ty có
thế lực lớn nhất ở Điền thị là Điền Nhân Trí và Điền Nhân Hậu, hai phe
tranh giành vô cùng kịch liệt. Điền Nhân Trí mua chuộc đại thần kiếm lấy
chức Tuyên an sử Tư Châu, mà Đại Thổ ty Tư Châu lại chính là Điền Nhân
Hậu.
Trước đây Điền Nhân Hậu đã từng theo Trần Hữu Lượng, Trần Hữu
Lượng bại trận lại theo Chu Nguyên Chương, cũng muốn tranh thủ xin Chu
Nguyên Chương một chức Tuyên An Sử. Nhưng Chu Nguyên Chương là
kẻ đa mưu túc trí cỡ nào, Cẩm Y Vệ của lão đã sớm bẩm báo kỹ càng tình
hình ở Quý Châu, có điều lão vẫn vờ như không biết, giống như đã mắc
lừa, cũng bổ nhiệm Điền Nhân Hậu làm Tuyên An Sử Tư Châu.
Một núi không thể chứa hai cọp, vì tranh đoạt địa vị thống trị, hai Đại
Thổ ty Tư Châu, Tư Nam của Điền thị đã bắt đầu chiến đấu tàn nhẫn.