DẠ THIÊN TỬ - Trang 996

Diệp Tiểu Thiên thấy nét mặt của nàng liền hiểu được ý của nàng, Diệp

Tiểu Thiên cười nói:

- Người đưa nàng trở về từ Tĩnh Châu là ta. Nàng nói đây có phải là ý

trời hay không?

Thủy Vũ bối rối tránh khỏi ánh mắt của hắn, nàng không rõ mình đây là

thế nào, từ nhỏ được giáo dục đều nói cho nàng biết, hôn nhân đại sự đều
phải nghe lệnh cha mẹ, viết hôn thư đã là thê tử của người ta.

Ngựa tốt không dùng hai yên, gái tốt không lấy hai chồng...

Thế nhưng cách nhà càng gần, một cảm xúc không nỡ lại càng quanh

quẩn trong lòng không bỏ đi được. Đêm qua nàng nhiều lần mơ tới Diệp
Tiểu Thiên, mơ tới Diệp Tiểu Thiên cáo biệt nàng trở lại kinh thành, nàng
khóc lóc tỉnh lại từ trong mộng, nếu hôm nay không phải đã sớm rửa mặt,
chỉ sợ sẽ bị Diệp Tiểu Thiên trông thấy hai mắt sưng đỏ của nàng.

Diệp Tiểu Thiên cười cười, không tiếp tục buộc nàng, xem ra chướng

ngại tâm lý lớn nhất của nàng vẫn là lệnh của cha mẹ.

Vậy nghĩ biện pháp để cho phụ mẫu song thân của nàng đồng ý là được

rồi, không phải lúc trước cha mẹ nàng là hạ nhân làm việc trong phủ người
ta sao? Tiết gia đã định việc hôn nhân của nàng cũng thế, Diệp Tiểu Thiên
không cảm thấy cánh cửa này của họ khó khăn quá mức.

Đã biết Tiết gia ở trong Tam Lý Trang, muốn tìm được càng dễ dàng.

Diệp Tiểu Thiên chất đồ lên xe ngựa, mang theo Thủy Vũ và muội muội

của nàng, còn có tên lưu manh dọc đường không ngừng ăn uống tới Tam
Lý Trang. Quý Châu nhiều núi, ba mặt đông tây nam thành cổ Đồng Nhân
đều là nước, chỉ có phía bắc là núi, mà Tam Lý Trang xây ở chân núi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.