DA THỊT TRONG CUỘC CHƠI - Trang 122

Chương 3

LÀM THẾ NÀO ĐỂ SỞ HỮU NGƯỜI

KHÁC MỘT CÁCH HỢP PHÁP

N

gay cả nhà thờ cũng có thành phần hippy

178

– Coase không cần đến toán

học – Hãy tránh xa giới luật sư vào Lễ hội tháng Mười

179

– Cuộc đời tha

hương rồi cũng kết thúc – Những người làm thuê đang phát ra tín hiệu về sự
thuần hóa

Vào giai đoạn sơ khai, khi nhà thờ bắt đầu thâm nhập vào châu Âu, có một
nhóm người gọi là các thầy tu lang thang, sống nay đây mai đó và không
thuộc về bất kỳ một tổ chức nào. Đường lối tu hành của họ mang tính tự do
(và lưu động), và sự tổ chức của họ là bền vững, bởi các thành viên sống
bằng việc khất thực và dựa vào lòng tốt của những người dân sở tại có thiện
cảm với họ. Đó là một hình thức bền vững mong manh, vì khó có thể gắn
hai từ “bền vững” cho một nhóm người mang lời thề độc thân được: số
lượng của họ sẽ không thể phát triển một cách tự nhiên và cần liên tục chiêu
mộ thành viên mới. Nhưng họ vẫn tồn tại do được người dân cung cấp thực
phẩm và chỗ ở tạm thời.

Đến khoảng thế kỷ 5, họ mới bắt đầu mai một dần – đến nay thì đã biến mất
hẳn. Họ không được lòng nhà thờ, từng bị Công đồng

180

Chalcedon ra lệnh

cấm vào thế kỷ 5, rồi khoảng 300 năm sau lại tiếp tục bị Công đồng Nicaea
ra lệnh cấm. Ở phương Tây, thánh Benedict thành Nursia là người phản đối
họ kịch liệt nhất, bởi ông ủng hộ hình thức tu hành theo tu viện hơn, và cuối
cùng ông đã giành phần thắng khi ban hành các nguyên tắc quy định hoạt
động tu hành này, với hệ thống thứ bậc quy củ nằm dưới quyền giám sát to
lớn của tu viện trưởng. Chẳng hạn, những điều luật của Benedict, được soạn
thành một dạng cẩm nang chỉ dẫn, quy định rằng các tài sản của một tu sĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.