DA THỊT TRONG CUỘC CHƠI - Trang 266

gian và đỡ phải cân nhắc phức tạp, một số người sát hại bừa bãi cả người dị
giáo và không dị giáo. Đối với họ, việc ai là ai không quan trọng, vì “Chúa
sẽ phân biệt được họ.” Những giai đoạn đó đã qua lâu rồi. Khi gặp phải
những tình huống quan trọng về y tế, đạo đức, hay ra quyết định, hầu hết
người Thiên Chúa giáo (như tôi, một người theo Chính Thống giáo) đều
hành động giống với những người vô thần. Những người có hành động khác
đi (như các nhà khoa học theo Thiên Chúa giáo chẳng hạn) là rất ít. Hầu hết
những người Thiên Chúa giáo hiện nay đều đã chấp nhận những món đồ
trang trí của thời hiện đại như chế độ dân chủ, hệ thống chính trị đầu sỏ, hay
độc tài quân sự – tất cả đều là những thể chế chính trị ngoại đạo – chứ không
tìm kiếm nền chính trị thần quyền. Quyết định của họ về các vấn đề quan
trọng không có gì khác với quyết định của những người vô thần.

MỘ ĐẠO TRONG CÂU CHỮ

Như vậy, chúng ta định nghĩa chủ nghĩa vô thần hay chủ nghĩa thế tục qua
hành động, bằng khoảng cách giữa hành động của họ và hành động của
những người có đạo trong một tình huống tương đương, chứ không định
nghĩa qua niềm tin hay các vấn đề mang tính trang trí và tượng trưng khác –
mà những vấn đề này, như chúng ta sẽ thấy ở chương tới, là không quan
trọng.

Chúng ta hãy cùng ôn lại ở đây. Có những người vô thần trong hành động,
mộ đạo trong lời nói (hầu hết tín đồ Chính thống giáo và Công giáo) và
những người: mộ đạo trong hành động, mộ đạo trong lời nói (người Hồi giáo
Salafi và những kẻ đánh bom tự sát) nhưng tôi chưa thấy ai vô thần trong cả
hành động và lời nói, hoàn toàn không có nghi lễ nào, sự kính trọng dành
cho người đã khuất, hay những điều mê tín (ví dụ như niềm tin vào kinh tế
học, hay vào sức mạnh kỳ diệu của nhà nước toàn năng và các tổ chức của
nó).

TIẾP THEO

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.