DA THỊT TRONG CUỘC CHƠI - Trang 63

ông. Chương 6, “Trí thức ngu đần,” sẽ giới thiệu cho độc giả những trí thức
ngu đần không hiểu rằng việc có da thịt trong cuộc chơi sẽ giúp bạn hiểu
được thế giới (bao gồm cả việc đi xe đạp) tốt hơn là qua những bài giảng.
Chương 7 giải thích sự khác nhau giữa bất bình đẳng trong rủi ro và bất bình
đẳng trong lương thưởng: bạn có thể giàu có hơn, nhưng khi đó bạn nên là
một con người đích thực và chấp nhận một số rủi ro. Phần này cũng đưa ra
một cách nhìn động về sự bất bình đẳng so với cách nhìn tĩnh của những trí
thức ngu đần. Tác nhân đóng góp nhiều nhất cho sự bất bình đẳng là điều
kiện của những quan chức cấp cao hay những nhà hàn lâm có biên chế,
không phải là điều kiện của những doanh nhân. Chương 8 giải thích về hiệu
ứng Lindy, vị chuyên gia của những chuyên gia, người có thể giải thích cho
chúng ta rằng tại sao những anh thợ sửa ống nước mới là chuyên gia đích
thực, còn các nhà tâm lý học lâm sàng thì không, tại sao bản thân những nhà
bình luận về các chuyên gia trên tờ The New Yorker lại không phải là
chuyên gia. Hiệu ứng Lindy phân biệt những thứ phát triển theo thời gian và
những thứ bị thời gian hủy diệt.

Cuốn 6, “Bàn sâu hơn về người đại diện,” bàn đến sự bất đối xứng ẩn có khả
năng gây ra hậu quả lớn. Chương 9 cho thấy rằng, nhìn từ góc độ thực hành,
thế giới đơn giản hơn và chuyên gia giỏi trông không giống như diễn viên
đang đóng phim. Chương 10 lý giải vì sao người giàu lại là những kẻ khờ
khạo, làm con mồi cho những người cố tình làm phức tạp hóa lối sống của
họ để bán cho họ thứ gì đó. Chương 11 giải thích sự khác nhau giữa mối đe
dọa và mối đe dọa thực sự, đồng thời chỉ cho bạn cách khuất phục kẻ thù
bằng cách không giết hắn. Chương 12 bàn đến vấn đề người đại diện của các
phóng viên: họ sẽ hy sinh sự thật và vẽ ra một câu chuyện bịa đặt chỉ để làm
vừa lòng các phóng viên khác. Chương 13 giải thích tại sao đức hạnh lại đòi
hỏi sự chấp nhận rủi ro, không phải là kiểu giảm rủi ro danh tiếng

93

của việc

đóng vai anh hùng bàn phím trên Internet hay viết một tờ séc gửi cho các tổ
chức phi chính phủ (NGO) có thể góp phần tàn phá thế giới. Chương 14 giải
thích vấn đề người đại diện của con người trong địa chính trị, và những nhà
sử học luôn thích viết về chiến tranh hơn là hòa bình, khiến chúng ta có cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.