DẠ THOẠI - Trang 111

ván gỗ “rắc” một tiếng rồi trượt ra, lộ ra một ngăn khác - bên trong là một
cuốn sổ màu đen.

“Chính là cuốn sổ này!” Nhiếp Minh kích động với tay lấy cuốn sổ,

“Quả nhiên, ngăn kéo này chỉ để lừa mọi người, vốn dĩ lớp thứ hai chính là
‘ngăn kéo thứ tư’.”

Ngay tại lúc Nhiếp Minh chuẩn bị mở vở ra, luật sư Tống lại đè tay

anh lại: “Xin lỗi, ngài Nhiếp, chỉ sợ cậu không thể xem cuốn sổ này.”

“Thế nhưng, trước khi chết Vu Thành đã nói với tôi, nhất định tôi phải

xem nội dung trong cuốn sổ này, hơn nữa chỉ mình tôi mới có thể xem.”
Nhiếp Minh nói.

Luật sư Tống nhìn vào mắt Nhiếp Minh: “Ngài Nhiếp, chẳng lẽ cậu

không nhận ra, lúc ấy Vu Thành cầu xin cậu như vậy là vì tình thế cấp bách
sao?”

“Cái gì?”

“Lúc các cậu gặp tai nạn, bên cạnh Vu Thành cũng chỉ có một mình

cậu là người quen, cho nên, cậu ấy không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể
giao phó cho cậu làm chuyện này.”

Nhiếp Minh giật mình, vấn đề này, trước kia quả thật anh không nghĩ

tới. Anh nghĩ một lát, nói: “Thế nhưng, nếu Vu Thành không muốn tôi nhìn
thấy nội dung trong cuốn sổ thì hoàn toàn có thể nói ‘Xin mày để mẹ tao
hoặc luật sư Tống tìm cuốn sổ này rồi dựa theo những gì trong đó viết mà
làm.’ nhưng cậu ấy lại không nói như vậy - cho nên, tôi thấy rằng, trong
cuốn sổ này có cái gì đó mà tôi nhất định phải xem.”

“Ngài Nhiếp,” Vẻ mặt của luật sư Tống nghiêm túc hẳn lên, “Tôi hi

vọng cậu có thể hiểu rõ tình hình hiện tại - cuốn sổ này bị giấu ở nơi bí mật
như vậy, vậy thì không còn nghi ngờ gì nữa, nhất định nội dung trong cuốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.