DẠ THOẠI - Trang 116

“Là câu gì? Cậu cẩn thận suy nghĩ lại xem!” Vẻ mặt của luật sư Tống

đã cực kì căng thẳng.

“Cậu ấy nói với tôi ‘Tao chết ở đây là không được phép... Tao chỉ có

thể chết trong nhà mình!’ - lúc ấy tôi rất sửng sốt, tôi không hiểu cậu ấy nói
như vậy là có ý gì.”

Tay luật sư Tống từ từ buông xuống, ánh mắt của ông sững sờ nhìn về

phía trước, qua một lúc lâu sau mới nói ra một câu: “Thôi rồi... Như vậy là
làm trái lại rồi.”

Nhiếp Minh cảm thấy khó hiểu, anh hỏi: “Luật sư Tống, ông hỏi điều

này... rốt cuộc là có ý gì? Có phải ông đã phát hiện điều gì trên cuốn sổ này
không?”

Luật sư Tống không nói gì, ông yên lặng mở quyển sổ màu đen ra một

nửa, sau đó xé mấy trang ở giữa ra.

“Luật sư Tống... Ông làm gì vậy?” Nhiếp Minh không hiểu chút nào.

Luật sư Tống lắc đầu nói: “20 trang giấy này không phải do tôi xé mà

nó đã kẹp ở giữa từ trước rồi. Thực ra, cuốn sổ màu đen này chỉ là để ngụy
trang, phần đầu chỉ viết những chuyện vụn vặt, giá trị thực sự chỉ có 20
trang giấy này.”

“Chẳng lẽ, Vu Thành chỉ ‘Cuốn sổ’ thực ra cũng chỉ có 20 trang giấy

này?”

Luật sư Tống gật đầu nói: “Đúng, tôi nhìn cuốn sổ màu đen này một

lúc thì phát hiện nó đã bị động vào - 20 trang ở giữa đã bị xé rồi cho vào
trong cuốn sổ này. Hiển nhiên người làm như vậy là muốn dùng cuốn sổ
đen dày này để che dấu, để cho người lấy được cuốn sổ này không đến mức
ngay lập tức nhìn thấy bí mật thật sự được ghi trong cuốn sổ này!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.