DẠ THOẠI - Trang 120

Người ba tiếp tục nhìn chằm chằm Nhiếp Minh hồi lâu, sau đó thở dài:

“Bọn họ đang ngồi trong phòng khách chờ con, con nhanh mặc quần áo vào
đi, nói chuyện với bọn họ là sẽ biết.” Sau khi nói xong, ông rời khỏi phòng
Nhiếp Minh.

Nhiếp Minh khẩn trương dùng tốc độ nhanh nhất để mặc quần áo tử

tế, sau khi rửa mặt xong thì mới đi tới phòng khách.

Ngồi ở trên ghế salon là một người trên dưới bốn mươi tuổi, dáng

người của nam cảnh sát trung niên đó rất cường tráng, bên cạnh là một nữ
cảnh sát trẻ chưa tới ba mươi tuổi, sau khi thấy Nhiếp Minh đến thì bọn họ
đều đồng loạt đứng lên.

Nam cảnh sát đi đến trước mặt Nhiếp Minh, lấy giấy chứng nhận ra:

“Tôi là Lương Dã thuộc tổ trọng án số một của Cục cảnh sát, cô ấy là Kỷ
Lâm - trợ lý của tôi. Cậu - là Nhiếp Minh?”

Nhiếp Minh gật gật đầu: “Cảnh sát Lương, các anh tìm tôi có chuyện

gì vậy?”

Lương Dã nhìn vẻ mặt căng thẳng của cha mẹ Nhiếp Minh đang đứng

bên cạnh, anh ta nói với bọn họ: “Xin lỗi, chúng tôi muốn nói chuyện một
mình với con trai của hai người.”

“Đến phòng tôi nói chuyện đi.” Nhiếp Minh nói, anh mời hai cảnh sát

của tổ trọng án đến phòng mình rồi đóng cửa lại.

Sau khi hai sĩ quan cảnh sát ngồi xuống, Nhiếp Minh đưa cho bọn họ

hai ly trà, sau đó ngồi ở trên ghế đối diện. Kỷ Lâm lấy ra một bản ghi chép
cùng một cây bút máy, chuẩn bị ghi lại cuộc nói chuyện.

Lương Dã dùng hai tay xoay ly trà, đột nhiên anh ta ngẩng đầu lên hỏi:

“Cậu có biết đêm qua đã xảy ra chuyện gì không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.