DẠ THOẠI - Trang 122

lúc đấy cậu cũng ở đó. Mà sáng sớm hôm nay chúng tôi vừa mới đến Vu
gia nói chuyện với bà chủ Tư Mã, ở đó, chúng tôi đã biết được một
chuyện...”

Anh ta uống một ngụm trà, nói tiếp: “Bà chủ Tư Mã nói đại khái

những việc chiều hôm qua các cậu làm cho tôi. Trong đó, có hai điểm khiến
tôi chú ý nhất: Điểm thứ nhất là cuốn sổ kia - đương nhiên cậu biết tôi đang
nói đến cuốn sổ nào chứ. Theo lời bà chủ Tư Mã, lúc ấy các cậu đã qui định
rằng, luật sư Tống xem trước, sau đó đến lượt cậu xem. Thế nhưng, sau khi
luật sư Tống xem xong cuốn sổ thì đột nhiên lại thay đổi ý kiến, không
muốn đưa cho cậu xem nữa mà khăng khăng mang cuốn sổ kia trở về nhà.”

“Vậy thì, chúng tôi có thể lí giải như thế này - trong cuốn sổ đó có ghi

lại một chuyện không thể để cho cậu biết - việc này dẫn đến việc sau khi
luật sư Tống xem xong lại quyết định không đưa nó cho cậu nữa. Đúng
không?”

Nhiếp Minh nhíu mày, không nói có hay không.

Lương Dã tiếp tục nói: “Điểm thứ hai, nữ giúp việc của Vu gia nói cho

tôi biết, khoảng nửa tiếng sau khi luật sư Tống xem cuốn sổ kia trong
phòng đọc sách, ông ta liền hốt ha hốt hoảng chạy ra ngoài rồi gọi cậu ra
vườn hoa nói chuyện - vậy thì, cuộc nói chuyện của các cậu nhất định có
liên quan đến nội dung trong cuốn sổ kia, mà còn là chuyện cực kì quan
trọng. Sau đó, luật sư Tống liền rời khỏi trang viên của nhà họ Vu rồi về
nhà. Hai tiếng sau, ông ta liền nhảy lầu tự tử. Điều đó đã nói - cậu, cậu
chính là người sau cùng ông ta tiếp xúc trước khi chết. Ngài Nhiếp, bây giờ
cậu đã hiểu vì sao chúng tôi lại tới tìm cậu chưa?”

Nhiếp Minh liếc mắt nhìn Lương Dã, ánh mắt anh ta cũng đang nhìn

chằm chằm vào anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.