DẠ THOẠI - Trang 123

“Ý của anh là, tôi đã trở thành đối tượng tình nghi của cảnh sát, có

đúng không?”

“Tôi chỉ có thể thẳng thắn nói với cậu rằng, quả thực tình hình đang

bất lợi đối với cậu.”

“Vậy thì thế này, thưa ngài cảnh sát. Về hai vấn đề vừa rồi anh nói -

thứ nhất, anh nói trong cuốn sổ kia có ghi lại một chuyện không thể để cho
tôi biết - đây là điều không thể. Vì Vu Thành - chủ nhân của cuốn sổ trước
khi chết đã dặn tôi rằng, tôi phải đi tìm cuốn sổ này, hơn nữa còn phải dựa
theo những gì trong cuốn sổ viết mà làm theo. Nếu nội dung trong cuốn sổ
không thể để tôi biết thì tại sao cậu ấy lại nói với tôi như vậy?”

Sau khi Lương Dã nghe Nhiếp Minh nói xong thì liền chớp mắt: “Ngài

Nhiếp, cậu không phát hiện ra vấn đề bên trong sao?”

“Cái gì?”

“Vu Thành đã chết, trước khi chết rốt cuộc cậu ấy nói cậu cái gì, thực

ra chỉ có một mình cậu biết, không phải sao?”

“Chẳng lẽ... Anh hoài nghi tôi bóp méo những lời trăng trối của Vu

Thành?” Nhiếp Minh đứng bật dậy từ trên ghế.

“Chúng tôi là cảnh sát, chỉ biết chấp nhận sự thật - bây giờ sự việc

thực sự là, cậu không có chứng cứ để chứng minh rốt cuộc di ngôn của Vu
Thành có giống như những lời cậu nói hay không. Cho nên, mời cậu ngồi
xuống và nói với tôi về vấn đề thứ hai lúc nãy - chiều hôm đó luật sư đã nói
với cậu những gì?”

Nhiếp Minh đứng yên vài giây rồi từ từ ngồi xuống ghế, nghĩ một lát,

anh nói: “Đúng vậy, sau khi xem xong cuốn sổ ông ấy liền gọi tôi ra bên
ngoài, thế nhưng, ông ấy hoàn toàn không nói cho tôi biết trong cuốn sổ đó
viết gì. Chỉ là vẻ mặt của ông ấy rất hoảng loạn, ông ấy nói cho tôi biết,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.