DẠ THOẠI - Trang 174

Nhiếp Minh cẩn thận nâng niu cái túi nilon trong lòng bàn tay, thổi lớp

đất ở trên rơi xuống, phủi phủi vài cái. Sau đó mở túi nilon ra. Bên trong
núi nilon màu đen lại là một túi nilon màu trắng, Tống Tĩnh Từ lấy nó ra,
cô có thể nhìn xuyên qua chiếc túi nilon màu trắng - bên trong quả thực là
mấy chục trang giấy của bản ghi chép.

Tống Tĩnh mang chiếc túi vào trong phòng đọc sách của cha, đặt ở

trên bàn, mở đèn bàn lên, cô chuẩn bị mở chiếc túi nilon cuối cùng, lấy
cuốn sổ ra.

Nhiếp Minh đứng ở sau lưng cô, tâm trạng của hai người đều cực kì

căng thẳng.

Đúng lúc này, một chuyện khiến người ta sởn gai ốc đã xảy ra.

Đối diện bàn làm việc là bức tường, Tống Tĩnh Từ và Nhiếp Minh

cũng đều đứng đối diện với bức tường, nhưng ngay tại lúc Tống Tĩnh Từ
hết sức chăm chú mở chiếc túi nilon đó thì Nhiếp Minh liền cảm thấy một
tia rét lạnh thổi tới từ bên phải người anh, theo bản năng anh quay sang
nhìn cửa sổ bên phải một cái.

Cái nhìn này, dường như trong nháy mắt khiến anh hít thở không

thông - giữa cửa sổ thủy tinh cách anh chưa tới ba bước, Nhiếp Minh tinh
tường thấy một bóng hình màu đen, người đó vẫn không nhúc nhích mà
quan sát anh và Tống Tĩnh Từ.

“A!” Nhiếp Minh hét to một tiếng, cảnh tượng bất thình lình này khiến

anh sợ tới mức mất hồn mất vía.

Theo tiếng kêu sợ hãi của anh, bóng đen kia lung lay một cái rồi biến

mất.

Căn phòng trống trải yên tĩnh, tiếng kêu này của Nhiếp Minh hiển

nhiên đã dọa Tống Tĩnh Từ gần chết. Cô há hốc miệng quay đầu, nhìn vẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.