DẠ THOẠI - Trang 214

Im lặng vài phút, Nhiếp Minh mở miệng nói: “Cuối cùng tất cả đều đã

kết thúc.”

Tống Vũ vẫn đang cúi đầu, mặt không chút thay đổi gật gật.

Nhiếp Minh lấy tay nâng cằm cậu bé lên, nhìn Tống Vũ nói: “Bây giờ

mọi chuyện đều đã qua, tại sao cháu vẫn trầm mặc như vậy?”

Tống Vũ khẽ lắc đầu: “Cháu giả vờ bị tự kỷ đã sáu năm, cháu thấy có

lẽ tính cách của cháu cũng thật sự đã biến thành như vậy.”

“Sau khi đến Tống gia, cháu mất bao lâu mới phát hiện ra bí mật của

Tống Tĩnh Từ?” Nhiếp Minh hỏi.

“Có lẽ là chưa tới nửa năm. Trong lúc vô ý cháu đã thấy cô ta nghiên

cứu phương thức chuyển kiếp, đồng thời cũng phát hiện thực ra cô ta chính
là người đã đầu thai chuyển kiếp. Thế nhưng, lúc ấy Tống Tĩnh Từ cho
rằng cháu là một đứa trẻ, hoàn toàn không có chút phòng bị gì với cháu,
cũng hoàn toàn không biết cháu đã phát hiện ra bí mật của cô ta.”

“Cho nên cháu liền giả vờ không biết, cũng giả vờ mình mắc chứng tự

kỷ để khiến cô ta thả lỏng cảnh giác với cháu, có đúng không?”

“Cháu còn có thể làm gì khác nữa?” Tống Vũ cười khổ nói, “Nếu cháu

không làm như vậy, chỉ sợ cô ta sẽ giết cháu giống như giết cha mà thôi.”

“Nói như vậy, đối với cái hôm mà luật sư Tống bị giết hại, cháu đã

đoán được hung thủ có thể chính là Tống Tĩnh Từ?” Nhiếp Minh nói, “Vì
sao cháu không nói những việc này cho cảnh sát?”

Tống Vũ nhìn Nhiếp Minh: “Chẳng lẽ chú cho rằng cảnh sát sẽ tin lời

một đứa trẻ hơn mười tuổi sao? Bọn họ sẽ chỉ cho rằng đây là một câu
chuyện khoa học viễn tưởng, còn cháu thì hoàn toàn không có bất kì một
chứng cứ gì để chứng minh cho lời nói của mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.