DẠ THOẠI - Trang 215

“Nhưng chú vẫn có chút chưa hiểu.” Nhiếp Minh nói, “Cháu biết rõ

rành rành bí mật của Tống Tĩnh Từ, cũng có thể đoán được cô ta xem cháu
như mục tiêu tiếp theo để chuyển kiếp. Sáng hôm đó, tại sao cháu vẫn để
cho cô ta dẫn mình đến căn nhà trắng kia, sau đó lại ngoan ngoãn nằm trên
giường phối hợp với ‘Nghi lễ đầu thai’ của cô ta?”

“Cô ta cho cháu uống một ly nước trái cây chứa thuốc ngủ, nhưng

cháu đã sớm đoán ra được cô ta muốn làm gì, cho nên chỉ giả vờ uống hết,
cũng giả vờ nằm ngủ ở trên giường.” Tống Vũ nói, “Hôm đó nếu chú
không đến, tất nhiên cháu sẽ tìm cơ hội để chế ngự cô ta.”

Nhiếp Minh lắc đầu nói: “Chú thật sự rất khó tin, cháu chỉ mới mười

bốn tuổi mà lại có thể bình tĩnh xử lý việc này như vậy?”

Tống Vũ cúi đầu suy nghĩ một chút rồi nói: “Có một việc mà cha mẹ

cháu, kể cả Tống Tĩnh Từ cũng không biết.”

“Việc gì?”

“Cháu đã làm trắc nghiệm chỉ số thông minh, IQ của cháu là 150.”

Tống Vũ bình tĩnh nói.

“150!” Nhiếp Minh kêu lên thán phục, “Điều đó có nghĩa là - cháu là

một thiên tài!”

Tống Vũ nhíu mày: “Cháu hoàn toàn không dám cho ai biết chuyện

này. Nếu không, Tống Tĩnh Từ chắc chắn sẽ đoán được cháu đã phát hiện
ra bí mật của cô ta - nếu vậy chỉ sợ cháu sẽ không sống được đến ngày hôm
nay.”

Nhiếp Minh có vẻ đăm chiêu gật gật đầu: “Đúng là vậy thật.”

“Dù thông minh thế nào thì cháu cũng chỉ có mười bốn tuổi.” Đột

nhiên sắc mặt của Tống Vũ liền ảm đạm, “Cha mẹ cháu đều đã chết, cháu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.