DẠ THOẠI - Trang 216

còn tự tay nổ súng bắn chết chị gái mình - chú có biết không? Trong nháy
mắt khi nổ súng đó, cháu cảm giác cháu đã mất đi toàn bộ. Trong đầu cháu
‘ong’ lên một tiếng, sau đó liền ngất đi - thân thể của hắn ta dù sao cũng là
của chị cháu!”

Nói tới đây, Tống Vũ liền có chút xúc động, nước mắt theo hốc mắt

cậu bé chảy xuống.

“Được rồi, được rồi,” Nhiếp Minh vỗ bả vai Tống Vũ, an ủi, “Tất cả

đều đã qua rồi, cháu nổ súng giết chết cô ta cũng chỉ là để cứu người, là vô
tội. Hơn nữa, may là ngày đó cháu tỉnh lại rất nhanh, sau đó báo cảnh sát,
nếu không thì chú có lẽ cũng sẽ chết vì mất quá nhiều máu. Cháu đã cứu
chú, Tống Vũ, cám ơn cháu.”

Tống Vũ ngẩng đầu, đôi mắt nén lệ nhìn về phía Nhiếp Minh, khiến

cho người khác sinh lòng thương xót.

Qua một lúc lâu sau, cảm xúc của Tống Vũ mới ổn định một chút, nói:

“Cảnh sát chạy tới căn nhà trắng, phát hiện ra máy đầu thai, chú cũng giao
cuốn sổ lại cho cảnh sát, vậy bí mật này... đã bị công khai rồi sao?”

Nhiếp Minh lắc đầu: “Cảnh sát giao máy đầu thai cùng cuốn sổ cho

Cục an toàn quốc gia, trở thành tài liệu cơ mật để bảo tồn, chắc sẽ không
công bố với hậu thế đâu. Về phương pháp đầu thai, giống như hi vọng năm
đó của ông nội Vu Thành vậy, nó đã vĩnh viễn bị niêm phong rồi cất vào
kho rồi.”

Tống Vũ gật đầu nói: “Như vậy là tốt nhất, hi vọng từ nay về sau sẽ

không còn người nào biết về việc ‘Đầu thai’ này nữa - để nó trở thành bí
mật mãi mãi thôi.”

Sau khi nói xong câu đó, Tống Vũ cùng Nhiếp Minh đều nhìn ra ngoài

cửa sổ, vẻ mặt nặng nề mà phức tạp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.