DẠ THOẠI - Trang 233

Địch Lỵ nhanh chóng đóng cửa lại.

Xoay người, Địch Lỵ gõ đầu mình một cái - mới sáng sớm mà đã nghĩ

vớ vẩn gì vậy!

Cô trở lại phòng ăn, ăn nốt bữa sáng rồi thu dọn bàn ăn, sau đó đi đến

phòng khách ở tầng một, ngồi trên ghế sofa.

Suy tư năm phút, Địch Lỵ quyết định vứt chuyện tìm việc sang một

bên. Buổi sáng hôm nay hẳn là nên đi siêu thị mua một ít thực phẩm tươi
ngon cùng đồ dùng gia đình đã.

Vì thế, cô nhanh chóng thay giày, rời khỏi nhà. Trước khi ra ngoài, cô

kiểm tra túi của mình - chìa khóa căn nhà vẫn ở bên trong.

Đi trên đường lớn của khu biệt thự, Địch Lỵ quan sát đến môi trường

sạch đẹp xung quanh. Khu này được trồng khá nhiều cây xanh, phương tiện
công cộng cái gì cần đều có, hơn nữa còn rời xa thành thị ồn ào, cực kỳ
thanh tĩnh - đây thực sự là một nơi ở lý tưởng.

Nhưng không biết vì sao, tâm trạng Địch Lỵ vẫn luôn u ám - tuy chỗ

này hoàn hảo không tỳ vết nhưng cô lại cảm thấy dường như thiếu một chút
gì đó. Cô không biết loại cảm giác này từ đâu mà đến.

Đi bộ chừng 10 phút, Địch Lỵ từ từ dừng bước lại, cô đã hiểu ra vấn

đề ở đâu rồi.

Từ khi đi ra khỏi nhà cho đến bây giờ, con đường này cũng chỉ có một

mình cô, hoàn toàn không có bất kì người qua đường nào khác! Hơn nữa
một loạt khu biệt thự ở đây đều đóng cửa im lìm, dường như hoàn toàn
không có người sinh sống. Rốt cuộc Địch Lỵ cũng biết nơi này thiếu cái gì
- đó chính là sức sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.