DẠ THOẠI - Trang 265

“Cát Lôi, hiện tại anh đang tìm lí do sao?” Địch Lỵ nghi hoặc hỏi,

“Anh có đang gạt em điều gì hay không đó?”

“Anh không có......” Nói một nửa, Cát Lôi dừng lại, “Địch Lỵ, em lại

đang thẩm vấn anh.”

“Em chỉ muốn anh nói cho em biết sự thật!”

“Vốn anh đang nói là sự thật mà!” Cát Lôi bắt đầu không kiên nhẫn

đứng lên,“Là chính em không tin, được, anh muốn đi ngủ, anh không muốn
lại dây dưa vấn đề nhàm chán thế này nữa!”

“Vấn đề nhàm chán?” Địch Lỵ kinh ngạc hỏi, “Cát Lôi, anh cho rằng

em đang cố tình gây sự sao?” Cát Lôi không có nói gì nữa, anh lập tức trở
lại phòng ngủ.

Địch Lỵ thấy Cát Lôi hờ hững với mình, một mình đi vào phòng, đột

nhiên cảm thấy trong lòng thật lạnh.

Nhưng cô không có quyền lựa chọn đường sống, đứng ngây ra ở cầu

thang hơn mười giây, Địch Lỵ cũng chỉ có thể quay lại phòng ngủ.

Lần này nằm trên giường, Địch Lỵ căn bản không thể nhắm mắt lại, cô

mất ngủ.

Ánh mắt của Địch Lỵ sống chết nhìn chằm chằm đồng hồ treo tường

lớn kia, cô nhìn thời gian từng phút từng giây trôi qua, khẩn trương chờ đợi
cái thời khắc kia tiến đến.

Địch Lỵ cảm thấy một giờ trôi qua đối với cô mà nói giống như là một

ngày.

Rốt cuộc -- ba giờ mười lăm phút đã đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.