ĐẶC CÔNG HOÀNG PHI - Trang 2994

“Vân Thí Thiên, Quân Lạc Vũ, hừ, các ngươi chờ coi.” Đế Phạm Thiên

bay nhanh tới, lạnh lùng hừ một tiếng, nhấn một cái ngồi xuống cốt long lao
xuống nơi không thấy mặt trời, hắc ám chi địa kia.

Nơi này, chính là năm đó đất bị phong ấn bằng lực lượng tà ác ở Thần

Minh vực.

Gió âm lãnh ở trên bầu trời thổi qua, tiết lộ một nơi bị hắc ám bao phủ

này, âm trầm vô cùng.

“Giết a…”

“Diệt bọn chúng…”

Một ngày một đêm tàn sát, ở bên Vân Thí Thiên này thì mặt đất đã hoàn

toàn bị xương cốt phủ kín.

Lũ vong linh Khô lâu lớn lối đã không còn một con.

Trời sáng choang, tầng tầng kim quang từ phía trên bầu trời tỏa ra.

Kia, là dấu hiệu của ánh sáng mặt trời.

Liễu Bích Dao đứng trên không trung, đã bị tình cảnh trước mắt kích

thích đến chết lặng.

Không có chỉ huy người chỉ huy đại quân Khô lâu từng bước từng bước

bị nghiền nát.

Đại quân Vong linh vô cùng dũng mãnh, kiếm chỉ thiên hạ của nàng, cứ

như vậy mà bị tiêu hủy. Bị một đám người bình thường cái gì cũng không
biết giết chết.

Tình cảnh như vậy khiến cho Liễu Bích Dao cơ hồ sụp đổ, quá đáng,

thật là quá đáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.