Giống như nghe được một chuyện khó tin nhất trên đời này, chớp mắt
một cái đã bất tỉnh rồi.
Một tím tôn vương giả, một ma tôn có thế lực lớn nhất trong các thế lực
ở Phật Tiên Nhất Thủy, lại hướng về một xấu nữ vừa bị người ta hồi hôn mà
cầu hôn?
Này, quả thực thế giới này thật là kỳ diệu a, và đây là chuyện đáng ngạc
nhiên nhất.
Lạc Vũ sửng sốt, trừng mắt nhìn Vân Thí Thiên, lặng người nói: “Ngươi
hướng ta cầu hôn?”
Nàng không có nghe sai?
Vẻ mặt Vân Thí Thiên lãnh khốc: “Tín vật.”
Hắn không phải cầu hôn, mà là quyết định.
Quyết định này vốn là tạm thời, ý định này sinh ra chỉ trong nháy mắt
khi Nghiêm Liệt giải trừ hôn ước của Lạc Vũ.
Người của hắn, tuyệt đối không thể có hôn ước với người khác.
Chỉ có thể là của hắn, ngoại trừ hắn không một ai được phép.
Lúc này đây, là hắn tới trễ nên không thể nói gì.
Nhưng là, hắn tuyệt đối sẽ không để phát sinh chuyện này lần thứ hai.
Nếu như vậy, nên tiên hạ thủ vi cường, hắn cùng Lạc Vũ đính ước, cả
đời buộc chặt Lạc Vũ bên người, đây tuyệt đối là một ý kiến hay.
Vân Thí Thiên rất hài lòng với quyết định này, lúc này tâm tình tốt lắm.