ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1191

ra khỏi cửa hàng lương thực, Triệu chưởng quỹ "Phanh" một tiếng đóng
cửa lớn lại.

Dường như đối với Triệu chưởng quỹ mà nói, bên ngoài cửa hàng

lương thực tràn ngập không khí âm trầm, giống như một thanh đao vô hình
sắc bén, bất cứ lúc nào cũng sẽ bay vụt vào trong cửa hàng lương thực, tàn
nhẫn cắt từng miếng từng miếng thịt trên người hắn.

Ngay lúc Triệu chưởng quỹ đóng kín cửa hàng lương thực lại trong

nháy mắt, trong lòng Ngô lão tam dứt khoát niệm a di đà phật, khẩn cầu
phật tổ từ bi phù hộ, giống như chạy trối chết sải bước đi nhanh, vác một
túi chứa đầy gạo, chạy như điên tới nơi ở của mình.

Dường như đối với Ngô lão tam mà nói, giống như ánh sáng chiếu đến

trên người hắn, căn bản không phải từng đợt từng đợt ấm áp vàng rực, mà
từng cái lạnh lẽo vô cùng, khiến hắn bất cứ lúc nào cũng sẽ đi đời nhà ma
hồn xiêu phách lạc.

Nếu không phải hôm nay trong nhà hết lương thực, hắn và vợ con

từng người lại thật sự gay go đói khát thống khổ, hắn tuyệt đối sẽ không
run sợ trong lòng mà ra cửa, chạy tới cửa hàng lương thực mua gạo. Trời
mới biết, hắn ra cửa mua gạo một hồi như vậy, ít nhất sẽ chết sớm mười
năm a!

Từ lúc Ngô lão tam mua gạo sợ hãi chạy đi, giờ đây trên phố các cửa

hàng gạch tím chạm trổ, lại một lần nữa bị bao trùm bởi không khí tĩnh
mịch khủng bố, âm u…

Hôm nay, ngoài bọn lính thủ thành làm hết phận sự canh giữ, vẫn mặc

khôi giáp vừa dày vừa nặng, cầm giáo thương trong tay lóe ra hàn quang
sắc bén, đứng yên tại các cổng thành lớn nhỏ ở Thương Nguyệt quốc.

Dân chúng bình dân và các nhà phú thương kinh doanh lớn ở Thương

Nguyệt quốc, đều sợ hãi không bước chân ra khỏi nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.