ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1233

nhưng nàng và Diễm hai người cũng thấy tội lỗi.

Hôm nay ở Thương Nguyệt quốc, cửa lớn từng nhà đóng chặt, nhóm

tiểu thương vốn không dám ra đường buôn bán, lão chưởng quỹ và bọn tiểu
nhị khách sạn Duyệt Lai tự nhiên không có cách nào xách giỏ ra đường
mua đồ ăn.

Đương nhiên, cho dù có tiểu thương gan lớn dám lên phố mở quán

buôn bán, đoán chừng lão chưởng quỹ và bọn tiểu nhị khách sạn Duyệt Lai
cũng không dám xách giỏ ra đường mua đồ.

Vấn đề là, dạ dày nàng và Diễm thế nhưng nhận hết oan ức. Bởi vì cả

một ngày hôm nay, ba bữa ăn sớm trưa tối, tiểu nhị khách sạn Duyệt Lai
đưa vào trong Thính Tùng cư, ngoài cháo trắng… vẫn là cháo trắng.

Không có mỹ vị ngon miệng thì cũng thôi, cái gì kia, ngươi tốt xấu

cũng đưa mấy cái bánh bao nóng vào a? Cái gì, trong khách sạn Duyệt Lai
không những không có ai chưng bánh bao, cho dù có người chưng bánh
bao cũng vô dụng, bởi vì toàn bộ bột mì đã dùng hết rồi?

Được rồi, cháo trắng thì cháo trắng, vậy ngươi dù gì cũng phải đưa

một ít dưa muối vào chứ, vì sao ngay cả một chút dưa muối nhỏ như vậy
cũng không có chứ?

Bữa sáng uống một hớp cháo trắng, cho dù không có dưa muối thêm

vị, vậy cũng được hoàn toàn không sao cả. Ba bữa liên tục đều hớp cháo
trắng nhạt phèo, vậy làm sao chịu nổi, càng chết người hơn nữa…

Gạo bên trong vại của khách sạn Duyệt Lai không nhiều lắm, vì để

cho tất cả các quan khách cư trú ở khách sạn, mỗi người đều có thể hớp
cháo trắng, cho nên mỗi người mỗi bữa, nhiều nhất chỉ có thể dùng hai
chén cháo trắng đến lấp vào dạ dày đói khát?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.