ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1339

rơi xuống khiến người ta khó nói nên lời hay ý đẹp.

Đặt mình trong rừng hoa sơn chi, cái mũi thanh tú nhẹ ngửi hương hoa

sơn chi tràn ngập trong gió, đôi mắt ngọc của Thượng Quan Ngưng Nguyệt
tán thưởng nhìn hoa sơn chi trắng như tuyết, Die nd da nl e q uu ydo n đôi
môi đỏ mọng nhịn không được tràn đầy ca ngợi nói: “Đẹp quá!”

Âm thanh tán thưởng vừa dứt, Hiên Viên Diễm lẳng lặng đứng bên

cạnh Thượng Quan Ngưng Nguyệt, trong đôi mắt đen chứa đầy ý cười nhu
tình, môi mỏng cũng tràn đầy nhẹ nhàng nói: “Ừ, thật sự rất đẹp!”

Có điều, Thượng Quan Ngưng Nguyệt khen là hoa sơn chi đẹp, còn

Hiên Viên Diễm khen giai nhân mặc dù đã dịch dung nhưng không cách
nào che giấu được thần thái đẹp tựa thiên tiên .

Bởi vì, trong đôi mắt đen của Hiên Viên Diễm tràn đầy ý cười nhu

tình, tầm mắt dừng lại ở chỗ cũng không phải là những đóa hoa sơn chi
trắng trên cành cây, mà là tiểu kiều thê yêu dấu ngửa đầu thưởng hoa sơn
chi.

“Ta đang cảm thấy kì lạ đấy, sao đột nhiên tối nay tất cả nhóm mật

thám của Tụ Anh sơn trang đều biến mất không thấy đâu.
Da.nlze.qu;ydo/nn Cho dù, bọn họ muốn ra ngoài sơn trang điều tra tin tức,
cũng không cần phải phái đi toàn bộ chứ?”

Ánh mắt Thượng Quan Ngưng Nguyệt rời khỏi hoa sơn chi xinh đẹp,

khẽ quay đầu sang bên cạnh, đôi mắt ngọc nhu hòa nhìn Hiên Viên Diễm,
đôi môi đỏ mọng tràn đầy yêu kiều nói: “ Hóa ra… tất cả mật thám đều
nhận mật lệnh của chàng, ra ngoài sơn trang tìm cây sơn chi.”

Tối nay, sau khi nàng và Diễm dùng xong bữa tối ngon miệng, thời

điểm rời khỏi Tụ Anh sơn trang, đã từng đi qua ngọn núi nhỏ dốc này. Lúc
ấy, trên ngọn núi nhỏ này hoàn toàn không có hoa, đá vụn chồng chất hỗn
độn, cỏ dại mọc tràn lan thành bụi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.