ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1429

“Việc này có vẻ khó đấy!” Hiên Viên Diễm đưa mắt nhìn mấy người

áo đen cầm kiếm và cổ độc đứng phía sau, âm thanh chợt buồn mà nói: “Cổ
của bọn họ to hơn cổ gà rất nhiều, nàng nói ta sao mà tưởng tượng đây?”

“Chàng không động não tí nào sao?” Dường như Thượng Quan

Ngưng Nguyệt không nhịn được việc cứ bị hỏi mãi, lớn giọng trả lời Hiên
Viên Diễm: “Dùng sức mà nhào nặn cổ của bọn họ thành dạng giống như
cổ gà, thế không phải là chàng có thể tưởng tượng bọn họ thành gà rồi
sao?”

“Nhưng, lỡ như cổ của bọn họ quá cứng, ta nhào cả nửa ngày cũng

không nhỏ được, vậy chẳng phải là ta đã lãng phí sức lực rồi?” Lông mày
nhíu lại, Hiên Viêm Diễm dường như im lặng suy nghĩ một chút, liền mở
miệng nói: “Không phải nàng am hiểu viết giết người sao, không bằng để
nàng tới nghênh chiến đi?”

“Không nhìn thấy ta đang bận à, chỗ nào cho ta ra tay tới nghênh

chiến?”

Thượng Quan Ngưng Nguyệt đáp lời, đồng thời bện tiếp vòng hoa đã

được hơn nửa trong tay, phát hiện có chỗ bện lệch, vì vậy liền thận trong
tháo đoạn đó ra, bện lại lần nữa.

Hai người Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm, kẻ xướng

người họa đến cực kỳ vui mừng, nhưng Dạ Dật Phong đang ngồi đối diện
bọn hắn, nghe đến lỗ mũi bị tức giận làm cho sưng lên, sắp tức đến bể phổi
rồi.

Hắn không ra lệnh cho mười tên thuộc hạ khởi động mị ảnh mê tung

kiếm trận trước, chính là muốn thưởng thức vẻ mặt kinh hoảng, sợ hãi của
hai nam tử áo lam này.

Ai biết, hai nam tử áo lam này không chỉ không có một chút kinh

hoảng sợ hãi nào, ngược lại giống như hoàn toàn không thấy mị ảnh mê

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.