ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1480

Nhìn thấy lão quái nhân với trang phục thê thảm không nỡ nhìn, mặc

dù khóe miệng Nam Cung Tuyết Y và bốn sứ giả Mai, Lan, Trúc, Cúc đều
không nhịn được co quắp lại, nhưng trong lòng đồng thời giật mình.

Nếu không phải nghe được âm thanh xẻng đào đất cùng với tiếng thở

hổn hển liên tục thì bọn họ hoàn toàn không biết trong rừng cây cách con
thuyền nhỏ của bọn họ chừng ba thước, bỗng nhiên có thêm một người tới.

Nam Cung Tuyết Y híp con ngươi đẹp đẽ lại, nhìn rừng cây um tùm

một cái, nơi mà lão quái dị đang thở hổn hển vùi đầu đào đất, rồi lại hời hợt
cúi đầu, đầu ngón tay tiếp tục gảy đàn.

Mai sứ giả đứng ở sau lưng Nam Cung Tuyết Y, tay phải dùng sức

chống xuống eo, giọng nói cực kì lạnh lùng: "Lão già, muốn đào đất thì lăn
ra xa chút mà đào, chớ quấy nhiễu chủ nhân nhà ta chơi đàn!"

"Chủ nhân nhà ngươi chơi đàn, âm thanh còn lớn hơn tiếng đào đất

của ta. Cho nên, tại sao lại là ta quấy nhiễu chủ nhân nhà ngươi chơi đàn?
Rõ ràng là chủ nhân nhà ngươi quấy nhiễu lão già ta đào đất có được hay
không?"

Mặc dù miệng lão quái dị trả lời Mai sứ giả nhưng đầu hắn vẫn cúi

thấp, nhếch mép nghiêm túc đào xới đám bùn đất thoạt nhìn có vẻ khô cứng
dưới chân.

"Ngươi..." Lão quái dị Cơ trí trả lời, khiến Mai sứ giả tạm thời á khẩu

không trả lời được.

"Rừng cây lớn như vậy, khắp nơi đều có thể đào đất." Lan sứ giảbỗng

chốc híp hai mắt lại, lạnh lùng lên tiếng: "Ngươi không chọn nơi khác đào
đất, cứ chọn nơi chủ nhân nhà ta dừng thuyền mà đào. Lão già, ngươi cố ý
tới quấy rối sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.