ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1506

"Tin tưởng lời muội muội ta nói đi, nàng không có lừa ngươi. Ta và

muội muội, thật ra đã ba mươi tám rồi, nhưng ngươi cũng nhìn thấy đấy, ta
và muội muội nhìn như nhiều nhất cũng chỉ hai mươi. Sở dĩ chúng ta trẻ
như thế, chính là bởi vì cha mẹ của chúng ta..."

Thượng Quan Ngưng Nguyệt vừa dứt lời, Hiên Viên Diễm lập tức ra

vẻ thành thật, nhìn về phía đại chưởng quỹ của tửu lầu Phẩm Hương, mở
miệng kiên nhẫn giải thích: " Giờ dậu mỗi ngày, đều ngâm hai con thằn lằn,
ba con cóc, cùng với một cân thịt người trong giấm, rồi cho hai huynh muội
chúng ta ăn vào, hai huynh muội chúng ta... mới không có già đi chút nào."

"Nhất thiết phải nhớ kĩ đó!"

Hình như lo lắng đại chưởng quỹ của tửu lầu Phẩm Hương không

nghe thấy rõ, Thượng Quan Ngưng Nguyệt giống như dạy không biết mệt,
" vô cùng nhiệt tình " mở miệng nhắc nhở: "Ăn vào giờ dậu, hiệu quả mới
tốt nhất."

Nghe thấy lời Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm nói,

khách nhân dùng bữa ở lầu một đều kinh sợ trợn mắt lên, hai mắt gần như
sắp rớt ra ngoài.

Sau lưng bỗng như nổi lên một trận gió rét lạnh, dạ dày của đám

khách nhân như muốn nôn mửa một trận, *dyan(lee^qu.donnn) da đầu run
lên một hồi, bọn họ đưa mắt nhìn nhau rồi run rẩy đưa tay vào trong áo.

Vừa để ngân lượng xuống trên mặt bàn, cả đám khách đang dùng bữa

đều hoảng loảng đứng dậy từ trên ghế, sắc mặt tái nhợt chạy về phía cửa
lớn của tửu lầu Phẩm hương, vô cùng hốt hoảng mà bỏ chạy.

Thời gian trong nháy mắt, khách nhân dùng bữa ở đại sảnh lầu một

đều chạy hết không còn một mống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.