ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1762

rồi mệt mỏi mà ngất xỉu, chỉ sợ là không thể thành công đột phá linh lực
đến cực hạn trong vòng nửa tháng đâu."

Lời khuyên của Ngân Lang rất có hiệu quả. Thượng Quan Ngưng

Nguyệt đột ngột mở mắt, đứng dậy chạy nhanh đến bên cạnh bàn. Nàng
bưng chén cháo nóng nhỏ lên rồi đi tới bên giường. Nàng thổi nguội từng
muỗng cháo nhỏ, sau đó ngậm vào trong miệng rồi chầm chậm đút cho
Hiên Viên Diễm. Đợi đến khi cho hắn ăn xong, lúc này Thượng Quan
Ngưng Nguyệt mới trở lại bên cạnh bàn, liều mạng đè nén cảm giác không
thèm ăn mà ăn vào liền muốn ói. Nàng bưng một chén cháo trắng lên, ngửa
đầu uống cạn, sau đó xé bánh màn thầu thành vài miếng nhỏ, cương quyết
nhét vào trong miệng như ăn độc dược vậy.

Sau khi ăn xong điểm tâm Ngân Lang bưng tới -- Thượng Quan

Ngưng Nguyệt lại trở về bên giường, dựa vào chân giường rồi khoanh chân
tĩnh tọa trên nền nhà gạch trắng lạnh lẽo, lặng lẽ dùng linh lực di chuyển
năng lượng Huyết Phách thần châu.

Ngân Lang một mặt lo lắng nhìn Vương phi lại khoanh chân tĩnh tọa;

mặt khác lại lo lắng nhìn Vương gia với hơi thở mong manh hôn mê trên
giường. Sau đó, hắn chậm chạp dọn dẹp bữa sáng còn dư vào khay tròn,
khổ sở cúi đầu, bước chân nặng nề rời khỏi căn phòng bao phủ bởi không
khí thê lương...

Thoắng một cái đã qua sáu ngày.

Trong sáu ngày qua, trừ lúc Ngân Lang hoặc Thanh Báo sáng trưa tối

đưa ba bữa cơm vào phòng, Thượng Quan Ngưng Nguyệt mới nâng người,
khó nhọc ép mình ăn ít đồ ăn, còn lại căn bản đều không đứng dậy. Nàng
cứ một mực ngồi khoanh chân tĩnh tọa trên mặt đất lạnh lẽo như vậy, thử
một lần rồi lại một lần, dung hợp tất cả linh lực hiện có trong cơ thể với
năng lượng Huyết Phách thần châu, cố gắng đột phá linh lực đến cực hạn.
Nàng còn có hỏi bọn họ một câu: "Bốn vị Trưởng lão Đông Tây Nam Bắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.