ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1789

[(*) Án binh bất động: các bạn hay đọc truyện xuyên không cung đình

thì hay gặp từ này, đại khái là giữ binh không động tĩnh, chờ thời cơ tấn
công.]

Vung bút viết xong, Tiêu Hàn dùng nội lực hong khô vết mực trên

giấy, sau đó gấp nhỏ tờ giấy rồi nhét vào trong ống trúc. Buộc chặt ống trúc
giữa hai chân bồ câu lần nữa, Tiêu Hàn vỗ nhẹ ống trúc rồi vỗ nhẹ đầu
chim bồ câu, dường như đang nói với nó rằng trong ống có tin cực kì quan
trọng. Ngay sau đó, Tiêu Hàn đi tới bên cửa sổ, mở toang cửa sổ ra. Hắn
thò đầu ra ngoài cửa sổ thăm dò, cẩn thận xem xét động tĩnh hai đầu hành
lang rồi đưa tay lên, cho phép bồ câu cất cánh.

Đợi bồ câu biến mất trong tầm mắt, lúc này Tiêu Hàn mới đóng cửa

sổ, mặc nguyên áo nằm trên giường. Hắn khép mắt lại nhưng không phải vì
đi vào mộng đẹp, mà là yên lặng tĩnh tâm vứt bỏ tất cả tạp niệm của bản
thân, trái tim đập loạn cũng bình ổn sau một vài chuyện xảy ra.

Ánh trăng bàng bạc mông lung soi rọi --

Chim bồ câu đã rời khỏi phạm vi Tây viện nhưng vẫn chưa rời khỏi

phạm vi Vô Danh sơn trang, chợt ngừng bay nhanh về phía trước, thân thể
nhỏ bé bay vòng tròn trên trời cao. Lúc trước nó có thể bay từ hoàng cung
Bắc Dực xa xôi để đến trong phòng của Tiêu Hàn ở Tây viện, lúc trở về
chắc sẽ không bị mất phương hướng đâu. Nhưng nó vẫn không bay về phía
trước, chỉ cứ bay vòng vòng trên trời cao, trông như thật sự bị mất phương
hướng. Việc này là sao đây?

Người làm bồ câu bị mất phương hướng là nữ tử áo tím đứng trong

một góc bí mật, cánh tay phải khẽ nâng lên - Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
Bàn tay phải của nàng ngửa lên bầu trời, hào quang bảy sắc di chuyển trong
lòng bàn tay, đồng thời môi đỏ hé mở phát ra một chữ: "Rơi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.