ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1805

"Đâu chỉ làm lòng người vui vẻ, người nhìn một chút..." Thượng Quan

Ngưng Nguyệt quay đầu, nhìn khóm hoa ở bên phải có vô số con bướm bay
ra, cười nói: "Những con bướm hình như cũng rất vui vẻ, chăm chỉ lấy
phấn hơn trước rồi ấy nhỉ?"

Nghe Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhắc tới bươm bướm, suy đoán

lúc trước của Thiên Cơ lão nhân lúc này đã được nghiệm chứng. Thiên Cơ
lão nhân không trả lời Thượng Quan Ngưng Nguyệt, chỉ là cười tươi hơn
chờ nàng nói tiếp: "Diễm từng vô tình kể rằng Soái lão đầu nuôi một con
bướm đẹp đẽ sặc sỡ hơn bất cứ con bướm nào trên thế gian. Không biết..."
Thượng Quan Ngưng Nguyệt chậm chạp kéo dài giọng điệu, đáy mắt ánh
lên khuôn mặt ngại ngùng của Thiên Cơ lão nhân, mở miệng nói: "Nguyệt
nhi có thể có vinh hạnh được thưởng thức con bướm đẹp đẽ được Diễm
khen không ngớt miệng do người nuôi không?"

"Diễm có thể nhìn thấy con bươm bướm đó, nhưng Nguyệt hài tử lại

không thể. Bởi vì Soái lão đầu nuôi nó ở một nơi không thể nhìn. Nếu bị
Nguyệt hài tử nhìn thấy..." Hai má Thiên Cơ lão nhân nhanh chóng nổi lên
rặng mây hồng, thẹn thùng trả lời: "Soái lão đầu sẽ xấu hổ mà nhảy sông tự
vẫn, mặt Nguyệt hài tử cũng sẽ đỏ bừng đấy!"

"Thế thì xin hỏi Soái lão đầu, người nuôi bướm ở chỗ nào mà không

thể nhìn lại khiến Nguyệt nhi..." Thượng Quan Ngưng Nguyệt che giấu sự
ngượng ngùng trong mắt, chợt nghiêng đầu, dịu dàng nói: "Nhìn thấy thì
mặt sẽ đỏ, sẽ làm soái lão đầu xấu hổ đến nỗi nhảy sông tự vẫn vậy?"

"Khụ..." Gương mặt Thiên Cơ lão nhân ngại đến đỏ bừng, biểu cảm vô

cùng không được tự nhiên ho khan một tiếng, sau đó vỗ một cái vào mông
bên phải của mình.

-- Ông nên dùng chỉ khâu miệng Diễm tiểu tử thúi này lại! Nó lại

dám... tiết lộ ** của mình cho Nguyệt nhi. Ông rất xấu hổ đó!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.