ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1827

Không ai đáp lại Thượng Quan Ngưng Nguyệt, cả đám Hộ pháp đã sợ

đến mềm chân, tất cả đều ngã ngồi trên mặt đất rồi. Giờ phút này, tất cả các
Hộ pháp còn sống thật sự chỉ muốn vung đao cắt cổ cho mình một sự giải
thoát để trốn tránh cái chết đau đớn do bị Thượng Quan Ngưng Nguyệt
móc mắt moi tim. Nhưng mà đừng nói sức để vung đao cắt cổ, lúc này ngay
cả sức lực để cầm cán đao cũng không còn chút nào rồi. Thanh đao vốn
được bọn chúng nắm chắc trong tay trong lúc ngã xuống đã rời khỏi tay.

"Moi từng cái từng cái vô cùng phiền toái, huống chi ta mới vừa ăn

no, không nên vận động quá nhiều. Không bằng các ngươi khéo hiểu lòng
người một chút, tự moi tim móc mắt đi được không? Nhớ, trước tiên móc
mắt, sau đó mới moi tim nha, nếu không..." Nàng "kiễn nhẫn" nhắc nhở:
"Nếu các ngươi moi tim trước thì không có cơ hội móc mắt, đến lúc đó còn
cần ta cực khổ động thủ móc mắt các ngươi."

Đám Hộ pháp đã sợ đến sức cầm cán đao cũng mất, nào có thể móc

mắt và moi tim của mình nữa? Cho dù bọn chúng còn sức, bọn chúng cũng
thật sự không thể móc mắt moi tim của chính mình, chỉ có thể lựa chọn
vung đao cắt cổ tự sát thôi.

Kẻ muốn lấy mạng Hiên Viên Diễm, làm sao Thượng Quan Ngưng

Nguyệt có thể mở lòng từ bi bỏ qua để cho hắn chết nhẹ nhõm thoải mái
được? Vì vậy -- Nàng hơi nghiêng đầu, giọng nói giày vò tàn tạ linh hồn
phát ra đều đều: "Tại sao còn chưa động thủ? Cẳng lẽ lo lắng sau khi chết
không có ai mai táng tim và mắt của các ngươi? Yên tâm đi, ta đã tìm kĩ
cho các ngươi một chỗ mai táng rất thoải mái ấm áp, đó chính là trong bụng
Ngốc Bảo và Cầu Cầu của ta!"

Thượng Quan Ngưng Nguyệt vừa dứt lời, Ngốc Bảo và Cầu Cầu nằm

hai bên cửa đang xem "tuồng" đặc sắc không biết từ khi nào, nhất thời
choáng váng, cái đuôi co quắp lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.