ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1825

Nghe được Thượng Quan Ngưng Nguyệt châm biếm, đôi mắt các Hộ

pháp dời đến khuôn mặt nàng, ngay cả khi biết nàng cười càng tươi, càng
động lòng người thì thủ đoạn đối địch... càng tàn nhẫn vô tình nhưng trong
lòng của các Hộ pháp vẫn không thể không thừa nhận nàng thật sự rất đẹp,
đẹp đến độc nhất vô nhị trên trời dưới đất!

Thấy hai mắt Hộ pháp cuối cùng cũng "chịu" dời khỏi mặt đất, dời đến

khuôn mặt mình, Thượng Quan Ngưng Nguyệt cười càng tươi, môi anh đào
cong lên hỏi: "Chắc hẳn các ngươi cũng cảm thấy nhìn gương mặt nhỏ
nhắn của ta so với nhìn mặt đất lạnh lẽo... vui mắt vui tai hơn chứ?"

Đối với câu hỏi của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, không một Hộ pháp

nào trả lời, nhưng trong lòng bọn họ không thể tự chủ đáp -- Đúng vậy!

"Lúc con người còn sống, cảnh vui mắt vui tai thực sự nhìn một lần là

đủ rồi! Hôm nay cảnh vui tai vui mắt thực sự, ta đã ban cho các ngươi rồi,
ta nghĩ các ngươi nên vui vẻ..." Nàng lười biếng cuốt mười ngón tay, môi
đỏ phát ra âm thanh dịu dàng hơn gió xuân: "Để ta móc đôi mắt và trái tim,
tránh cho chúng bị những thứ phàm tục khác làm bẩn chứ nhỉ?"

Thượng Quan Ngưng Nguyệt vừa dứt lời, còn chưa đợi các Hộ pháp

phản ứng lại thì tay phải của nàng bỗng hơi giơ lên, lấy tốc độ quỷ dị không
bắt kịp bay về phía Tổng hộ pháp.

"A a a a a --"

Tiếng kêu cực kì thảm thiết vang lên, gương mặt vốn đeo mặt nạ dữ

tợn cửa Tổng hộ pháp bị uy lực của hào quang bảy sắc làm biến mất.

"Đôi mắt của ta, đôi mắt của ta --"

Tổng hộ pháp ném đao đi, hai tay bưng kín đôi mắt mình. Một giọt,

hai giọt, ba giọt, vô số giọt máu đỏ tươi chảy qua kẽ tay Tổng hộ pháp.
Trong nháy mắt, đôi tay của hắn bị máu tươi hoàn toàn nhuộm đỏ. Máu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.