ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1826

tươi hội tụ thành dòng suối chảy theo cánh tay hắn xuống chân, tạo thành
vũng máu. Mà bên cạnh vũng máu đó là một đôi mắt đầy máu "yên nghỉ".

"Ngoan, đừng la hét, lập tức không đau!" Thượng Quan Ngưng

Nguyệt dịu dàng "an ủi", đồng thời nâng tay phải lên, hào quang bảy sắc lại
bay về phía Tổng hộ pháp.

Rầm --

Quả nhiên Tổng hộ pháp không kêu thảm thiết, cũng không thấy đau

đớn nữa. Bởi vì thân thể hắn đã ngã xuống đất, trên ngực lộ rõ một lỗ hỏng,
trái tim đầy máu bên trong lăn ra gần đôi mắt.

Cái gọi là chết không nhắm mắt thực sự, nhìn Tổng hộ pháp ngã

xuống đất liền mất mạng thì lập tức có thể hiểu thấu đáo rồi. Mặc dù hắn đã
chết nhưng hốc mắt lại mở thật to, không nhắm được, bởi vì con ngươi đã
thoát khỏi hốc mắt, không còn nữa!

Thượng Quan Ngưng Nguyệt tiếp tục vuốt ve mười ngón tay, đôi mắt

ma tính giống như thiên thần trên cao cúi nhìn con kiến hôi nhỏ bé mà nhìn
Tổng hộ pháp, chậm rãi nói: "Đường đi hoàng tuyền, dễ đi lắm!"

"Khục --"

Nhìn thấy Tổng hộ pháp võ công cao cường nhất trong bọn chúng chỉ

dưới bàn tay phải của Thượng Quan Ngưng Nguyệt hơi nâng liền không có
chút phản kháng đã toi mạng, vả lại tình trạng lúc chết thê thảm không nỡ
nhìn như vậy, những Hộ pháp còn lại giật mình sợ hãi, thân thể cứng ngắc
tại chỗ. Trong lòng bọn chúng bỗng sinh ra một loại kích động muốn cắt
đầu, tự mình tiễn mình xuống hoàng tuyền.

Năm ngón tay trái của Thượng Quan Ngưng Nguyệt gõ có tiết tấu trên

mặt bàn, khẽ phổ một khúc đòi mạng, mắt lướt qua lướt lại ở tim của các
Hộ pháp, lười biếng hỏi: "Kế tiếp nên moi tim và mắt ai trước đây?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.