ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1902

Hiên Viên Diễm cũng nhìn chằm chằm vào khăn lụa bị chỉ đen xuyên

qua. Hắn biết tuyệt không phải chỉ luyện tập tay nghề thêu thùa cơ bản theo
lời nàng trước khi đến trà lâu, nàng thêu thùa trước mắt địch nhân chắc hẳn
phải có dụng ý. Chỉ là Nguyệt nhi không nói, hắn cũng không hỏi nhiều. Vì
vậy, hiện tại không chỉ mình Dạ Dật Phong đang suy đoán mục đích thêu
của nàng, Hiên Viên Diễm cũng thế.

Cho đến khi -- Trên khăn lụa hiện lên một con rùa đen chổng vó, trông

rất buồn cười. Hiên Viên Diễm hiểu rõ hàm ý của Thượng Quan Ngưng
Nguyệt, một tiếng "phụt" vang lên, suýt thì sặc chết nước trà trong miệng
mình, phun tung tóe ra mặt bàn.

"Khụ khụ... ha ha ha... Khụ khụ... ha ha ha ha ha..." (-_-")

Hiên Viên Diễm dựa lưng vào ghế, ngẩng đầu nhìn trần nhà, cười đến

chảy nước mắt. Cuối cùng hắn cũng hiểu rõ hình thêu Nguyệt nhi tốn rất
nhiều thời gian để làm ẩn chứa hàm ý gì rồi. Nếu hắn là Dạ Dật Phong, hắn
tuyệt đối sẽ đào một cái hố to để chôn sống mình, hoặc là... đụng đầu vào
vách tường đến chết.

Đáng tiếc, Dạ Dật Phong chỉ là Dạ Dật Phong, không phải Hiên Viên

Diễm thông minh tuyệt đỉnh. Cho nên hắn không hiểu hàm ý bên trong
hình thêu của nàng, đương nhiên cũng không có ý nghĩ tự đào hố chôn
mình hoặc đụng đầu vào tường tìm chết. HNTB.dđLQĐ

-- Phía sau hình thêu của Thượng Quan Ngưng Nguyệt rốt cuộc ẩn

giấu âm mưu gì? Chỉ có điều hình thêu mặt trời, tử long và rùa đen không
buồn cười đến mức đó chứ?

Dạ Dật Phong mang vẻ mặt kinh ngạc, hai mắt lởn vởn sương mù nhìn

Hiên Viên Diễm cười ra nước mắt ở đối diện. Dường như Hiên Viên Diễm
đã nhận ra ánh mắt của Dạ Dật Phong, chuyển điệu cười "ha ha" thành cười
nhẹ "phì phì", nâng tay lau nước mắt, đồng thời nghiêng đầu: "Thứ lỗi thứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.