ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1903

lỗi, ta thất lễ trước mặt Thái tử rồi. Ta thề, ta thực sự không muốn cười to
trước mặt Thái từ, nhưng hình thêu của Nguyệt nhi, nếu ta không cười to, ta
sẽ đột tử mất."

"Tại hạ ngu muội, kính xin Thụy vương chỉ rõ hình thêu của Thụy

vương phi..." Dạ Dật Phong nhìn lại hình thêu trên khăn lụa lần nữa, vẫn
không hiểu nổi nguyên do Hiên Viên Diễm cười như điên, ôm quyền hỏi:
"Đến tột cùng có huyền cơ gì làm ngươi cười to như vậy?" HNTB.dđLQĐ

"Ta có tài đức gì để có thể chỉ rõ cho Thái tử Thương Nguyệt đây?"

Hiên Viên Diễm cười đến đỏ mặt, trả lời: "Người chân chính có tư cách chỉ
rõ cho Thái tử Thương Nguyệt là Nguyệt nhi của ta."

Hiên Viên Diễm vừa dứt lời -- Thượng Quan Ngưng Nguyệt lười

biếng vuốt chiếc kim, lắc lắc tấm vải lụa đã thêu trước mặt Dạ Dật Phong:
"Thải tử, ngươi thật sự muốn biết vì sao Diễm lại cười to sao?"

Mặt Dạ Dật Phong chuyển sang xanh lét, gân xanh nổi lên dữ dội, cắn

răng trả lời từng chữ: "Khiêm tốn xin chỉ rõ."

Thượng Quan Ngưng Nguyệt quét ngang bàn tay phải tràn đầy ánh

sáng bảy màu qua hộp gấm trên bàn. Những chiếc kim trong hộp gấm và
trên tay nàng đồng loạt đâm vào ba huyệt vị trên cơ thể Dạ Dật Phong. Tốc
độ găm kim của nàng vốn đã nhanh, lại có thêm linh lực phụ trợ khiến Dạ
Dật Phong cũng không biết nàng ra tay như thế nào. HNTB.dđLQĐ

Rầm -- Dạ Dật Phong ngã khỏi ghế, đồng thời tiếng cười của Thượng

Quan Ngưng Nguyệt cũng theo gió truyền tới: "Hiện tại ngươi đã biết... tại
sao Diễm lại cười to chưa?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.