ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1906

"Trí thông minh của hắn thấp tệ hại, quả thật có thể nói đại não bị

thiểu năng, đoán chừng theo lời chàng thêu lên mười một chữ cũng sợ là..."
Nàng khinh bỉ liếc Dạ Dật Phong, lắc đầu: "Hắn vẫn không thể hiểu rõ ý
nghĩa của mười một chữ này, ngu ngốc giống khi ngồi đối diện chờ ta biến
hắn thành rùa đen."

Dạ Dật Phong nghe thấy Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên

Diễm vừa tung vừa hứng, rốt cuộc khắc sâu cảm giác gì gọi là cầu sống
không được, muốn chết không xong. Thật đúng là -- sĩ khả sát bất khả
nhục. (*)

[(*) Sĩ khả sát bất khả nhục: Kẻ sĩ có thể giết nhưng không thể chịu

nhục.]

Dạ Dật Phong trước giờ luôn cao cao tại thượng, nhưng hiện tại bị

người giẫm đạp không còn chút tôn nghiêm, đây quả thực còn đau đớn hơn
lấy mạng hắn. Nhưng lúc này thân thể hắn cứng ngắc, không thể tránh được
tôn nghiêm của mình bị hung hăng chà đạo làm nhục, tự mình động thủ kết
liễu tính mạng mình. Mà bởi vì hành động lúc trước của hắn, hai người kia
muốn dằn vặt tiết hận hắn nên cố tình không động thủ lấy mạng hắn, dường
như... bọn họ cảm thấy giết hắn rồi thật quá có lời cho hắn, không thể thỏa
mãn tâm nguyện tiết hận. Bọn họ nhất định còn có chiêu bài độc ác hơn còn
chưa "nói" với hắn. Rốt cuộc chiêu bài này là gì?

Dạ Dật Phong không đoán được, cũng không dám đoán. Thời khắc

này hắn chỉ có thể chịu đựng hành hạ cả về linh hồn và thể xác, yên lặng
chờ đợi bọn họ xuất chiêu ác hơn. Đồng thời, trong lòng hắn cực kì mong
mỏi bọn họ bỗng mở lòng từ bi, dù khiến hắn chết không toàn thây còn đỡ
hơn giẫm đạp tôn nghiêm của hắn.

"Có người trời sinh đã thiểu năng, chúng ta cũng bất lực, chỉ có thể

thương hại. Chỉ có điều, Nguyệt nhi, sau khi thương hại xong, chúng ta có
nên có thù báo thù, có oán báo oán không? Đừng quên..." Hiên Viên Diễm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.