ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1907

buông tóc nàng xuống, lười biếng chỉ sắc trời ngoài cửa sổ: "Chúng ta còn
phải dọn trà yến nữa, thật sự rất bận rộn." HNTB.dđLQĐ

"Đừng hối! Phải biết báo thù là một môn nghệ thuật, nếu chưa phát

huy môn nghệ thuật này đến cảnh giới hoàn mỹ nhất sẽ trở thành tiếc nuối
lớn nhất đời người. Chàng phải suy nghĩ một chút nha." Dứt lời -- Thượng
Quan Ngưng Nguyệt đứng lên, cánh tay khoanh lại, dạo bước vòng quanh
Dạ Dật Phong: "Trước khi đến, không phải chàng đã suy tính kĩ rồi sao?
Đút độc phấn đêm qua chàng đặc chế vào miệng Thái tử Thương Nguyệt,
trước tiên để hắn chịu đựng trận đau như bị vạn kiến xuyên tim, sau đó khi
độc phấn hoàn toàn phát huy tác dụng, giải ba địa huyệt bị phong để hắn
như kẻ điên mất trí..."

Hiên Viên Diễm bưng ly trà lên uống một ngụm lớn rồi tiếp lời: "Chịu

đựng độc phấn khống chế, tự móc mắt mình, gặm nát da thịt trên hai tay
mình, cuối cùng xương thịt thối rữa bốc mùi mà chết."

Giọng điệu rất dịu dàng nhưng lời nói... rất huyết tinh. Dạ Dật Phong

nghe được bọn họ "ban cho cái chết", gương mặt càng thêm trắng bệch dọa
người."

Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhìn Hiên Viên Diễm, vẻ mặt "tự trách"

nói: "Chàng ở đây uống trà một lúc, ta đi ra ngoài kiếm nguyên liệu cho
chàng để chế ra độc phấn giống hệt hôm qua." Nàng dời mắt nhìn Dạ Dật
Phong, thấy mặt hắn đã trắng bệch hơn cả tờ giấy. Nàng biết, tiết mục hành
hạ linh hồn hắn đã có thể hạ màn hoa lệ rồi.

Nàng buông hai tay ra, chậm rãi nói: "Diễm, không cần hao tâm tốn

sức ra ngoài tìm nguyên liệu nữa, ta vừa mới nghĩ ta một phương pháp báo
thù hoàn mỹ hơn."

"Hả?" Hiên Viên Diễm đến bên cạnh nàng, ôm eo nàng, biết rõ mà vẫn

hỏi: "Phương pháp nào vậy?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.