ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1918

“Chuyện cần làm là được...” Tiêu Hàn kéo dài ngữ điệu, đáy mắt hiện

lên ý cười lạnh, bỗng nhiên bóp nát thư quy hàng trong lòng bàn tay.

Tư Đồ Kiệt nhìn thấy thư quy hàng lập tức hóa thành mảnh vụn bay

xuống như bụi, cuối cùng rơi trên mặt đất khiến sắc mặt hắn sa sầm, đáy
mắt hiện lên sát khí cực kì u ám, cắn răng gằn từng chữ: “Chuyện cần làm
đã làm, còn muốn nói gì?”

“Tại hạ vốn vô cùng thành ý muốn dâng lên thư quy hàng cho Tây

Thần đế, nhưng dọc đường đến Hồ Trà các, tại hạ chợt gặp hai người nói
với tại hạ: mặc dù ta dâng thư quy hàng cho Tây Thần đế, Tây Thần đế
cũng không sống tới ngày mai, cho nên...” Tiêu Hàn bưng ly trà lên, thỏng
thả hớp một ngụm trà rồi đặt ly xuống, lạnh nhạt nói: “Nếu quy hàng cũng
như không, vậy thôi đừng dâng.”

Tư Đồ Kiệt bị lời Tiêu Hàn chọc giận, gân xanh nổi dữ dội trên trán.

Hai tay hắn nắm lại thành quyền, đốt ngón tay phát ra âm thanh "răng rắc
răng rắc", dường như đang kiềm nén xúc động muốn đánh Tiêu Hàn.

Tiêu Hàn hình như không nghe thấy tiếng gì, hơi cúi đầu uống trà. Giờ

phút này, hắn cảm thấy trà Bắc trưởng lão pha còn ngọt hơn mật gấp trăm
lần. Về phần Bắc trưởng lão đứng sau Tiêu Hàn, khóe môi phác họa đường
cong, dáng vẻ rất hưởng thụ vẻ mặt tức giận của Tư Đồ Kiệt.

Tư Đồ Kiệt vốn giận đến mức muốn bóp nát từng cái xương của Tiêu

Hàn bỗng nhiên đổi sắc mặt, nở nụ cười âm u. Cánh tay trái vừa nhấc, một
vật màu đỏ bắn ra ngoài cửa sổ. Một tiếng "bùm" vang lên, vật màu đỏ nổ
tung trên trời biến thành hàng vạn con đom đóm màu đỏ. Khi tín hiệu đỏ
biến mất, Tư Đồ kiệt nhìn Tiêu Hàn, mở miệng nói từng chữ từng câu:
“Ngươi đã muốn chết, ta có thể hoàn thành giúp ngươi. Đợi sau khi có
người lấy máu ngươi xong, ta sẽ cắt từng miếng từng miếng thịt trên cơ thể
ngươi, rút từng sợi gân trong người ngươi, để ngươi chết thật oanh liệt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.