ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 2103

nghiêng đầu, nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt xem thử nàng trước giờ
vẫn thông minh tuyệt đỉnh sẽ hóa giải ám chiêu của Tiêu Hàn bằng cách
nào.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt liếc những người này, sau đó lặng lẽ

nhìn Hiên Viên Diễm. Nàng che giấu linh lực trong lòng bàn tay, nháy mắt
với Tiêu Hàn, môi hồng mấp máy giễu cợt: "Chẳng lẽ... Bắc Dực quốc
thiếu người, không tuyển nổi binh lính ưu tú, vì tình thế bắt buộc, bất đắc dĩ
nên chỉ có thể nhắm mắt khiến đội ngũ lớn có thể dọa người cũng tốt?"

Thấy Thượng Quan Ngưng Nguyệt thu linh lực bảy màu trong tay lại,

xác nhận chiêu cờ hiểm này quả nhiên đi đúng, Tiêu Hàn không khỏi thở
phào trong lòng. Hắn biết trong lời giễu cợt của nàng ấn chứa cạm bẫy trí
mạng, chỉ lạnh lùng đáp: "Bọn họ không phải binh lính tòng quân, chỉ là
người thân đi theo quân thôi."

"Thế thì, nói cách khác..." Thượng Quan Ngưng Nguyệt kéo dài giọng

nói, hơi cúi đầu, đôi mắt đầy cười cợt nhìn bàn tay ngọc ngà lại lởn vởn
linh lực lần nữa, nói từng chữ từng câu: "Ngươi muốn dùng tính mạng năm
vạn người thân vô tội này đến đánh cược xem ta và Diễm có nổi lòng từ bi
hay không sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.